Trong khu công nghiệp quốc phòng, mấy trăm chiến sỹ chia nhau phòng thủ bốn phía, súng các loại và nỏ Kiến Vằn đạn đã được lên nòng, sẵn sàng chiến đấu. Mạnh ôm cánh tay trái với vết thương đang đỏ máu, miệng cười khô khan
- Haizzz, thủy quân Chân Lạp đã đến được đây, không biết Jame với đám hải tặc giờ thế nào rồi
Phong Linh đang lau chùi khẩu súng ngắm Chec... Chec... gì gì ấy, Mạnh cũng không nhớ rõ tên của nó nữa, nghe thế liền ngẩng lên nói
- Giờ anh còn tâm trạng nghĩ đến người khác nữa á?
- Haizzz. Làm sao mà không nghĩ – Mạnh thở dài – Phong Linh, cậu sợ chết không?
- Chết tất nhiên là em sợ rồi. Ai chả sợ, anh thì sao?
- Anh chẳng sợ, từ lúc lái tàu Quang Trung lao vào tàu hải giám anh đã gạt cái chết sang một bên rồi. Không ngờ nhiều người đi theo anh đến thế. Nhưng mà anh tiếc. Anh chưa làm được gì cho dân tộc này mà đã...
- Yên tâm! Em sẽ không để anh chết trước mặt em – Phong Linh kiên định nói
ẦM!!! ẦM!!! Có tiếng nổ vang lên từ phía xa. Phong Linh chợt đứng dậy, căng thẳng nói
- Lẽ nào là quân Chiêm???
- Không thể nào, lúc rút đi anh đã bịt hết ngòi nổ rồi, tuyệt đối không phải quân Chiêm
- Vậy có lẽ nào là quân ta
- Không. Có lẽ là quân của lão Tờ Rừng!
- Sao. Anh đùa à. Tên đó mà lại đến cứu chúng ta. – Phong Linh thốt lên, rõ ràng tỏ ra không tin tưởng.
- Cứ chờ đi rồi sẽ biết. Anh cũng không chắc lắm!
-----------
Trên ngọn đồi cách Hội An 500m, quân Đại Ngu bắt đầu dàn đội hình. Những khẩu pháo hạng trung được gắn trên bành voi hoặc được đặt trên giá bắt đầu ra oai. Những tiếng pháo nổ ầm ầm vang lên không ngớt. Quân Chiêm Thành bị pháo nổ dọa sợ, nhưng đạn pháo quân Đại Ngu chỉ có mấy phát bắn trúng vào trận địa quân Chiêm, còn lại, hoặc là bay quá xa, vọt qua đầu quân Chiêm, hoặc là bay quá gần, rơi xuống đất. Đạn đá không như đạn bằng gang, nếu đã rơi xuống đất rồi thì không có chuyện bật lên hay lăn đi, mà nằm yên ở đó.
Thấy uy lực của pháo nhà Hồ so ra kém hơn rất nhiều so với pháo trên tường thành, một mặt quân Chiêm sai người leo lên mặt thành chiếm lấy đại pháo, chuẩn bị dùng để đối phó với quân nhà Hồ, một mặt tập trung quân ngoài thành Hội An, chuẩn bị giáp chiến cùng quân Hồ.
Đáng tiếc, lúc quân Liên Việt rút lui khỏi tường thành, tất cả pháo đã bị Mạnh hạ lệnh dùng miếng gỗ đóng kín cái lỗ để đặt dây cháy chậm, vì vậy hoàn toàn bị vô hiệu hóa. Không thể lấy được pháo, quân Chiêm cũng không dây dưa trên mặt thành nữa, mà bắt đầu rút ra ngoài thành bày trận
Đại pháo của quân Đại Ngu thi nhau gào thét, nhưng kết quả chẳng được như ý. Hồ Nguyên Trừng rút gươm hạ lệnh
- Ngụy Thức, ngươi đem đội voi trận chính diện xông lên, sư đoàn Cấm vệ số 3, sư đoàn Thừa Thiên số 2 đi theo yểm trợ.
- Vi thần tuân chỉ!
Mấy chục thớt voi ầm ầm lao lên, 2 vạn bộ binh cầm gươm giáo hò reo chạy theo, khí thế như thủy triều.
- Kiều Biểu, ngươi mang kỵ binh sang cánh trái, quấy rối trận hình địch
- Vi thần tuân chỉ
- Phạm Nguyên khôi, ngươi dẫn đội súng thần cơ sang cánh phải, đợi khi quân Chiêm bị kỵ binh của ta quấy rối thì nổ súng tấn công địch
- Vi thần tuân chỉ
- Các tướng còn lại theo ta, sẵn sàng đại phá quân địch!
- Chúng thần nguyện theo phò bệ hạ! – Các tướng nhà Hồ đều quỳ xuống hô
------
RẦM!!! RẦM!!! Từ trên đỉnh đồi, mấy chục thớt voi chiến dậm những bước chân khổng lồ chạy ầm ầm, cả mặt đất cũng rung chuyển như trong cơn địa chấn. Theo sau đàn voi trận là 2 vạn bộ binh. Ngụy Thức đầu đội mũ giáp bằng vàng, người mặc áo giáp có kính hộ tâm, khoác áo choàng đỏ, cầm đao hô lớn
- Đội Voi chiến, theo ta xông vào trận quân địch
U...U...U... Tiếng tù và vang lên dồn dập. Mấy chục thớt voi nhà Hồ dưới sự điều khiển của quản tượng ào ào lao vào chiến trường. Mấy khẩu pháo đặt trên bành voi thi nhau khai hỏa, đạn bay vù vù trên đầu quân Chiêm. Thấy đội voi chiến của nhà Hồ, Trà Kha A Nan cũng lệnh cho voi chiến của mình xông lên giao tranh. Trà Kha A Nan đội mũ đồng rộng vành, trên đỉnh mũ có một chùm tua rua màu đỏ. Trên thân hắn mặc một chiếc áo giáp tấm màu đen, để trần 2 tay, lưng đeo 2 cây đao cong và 1 cái lá chắn tròn, trong tay cầm 1 cây trường đao.
Đàn voi chiến hai bên lao vào nhau, quản tượng dùng giáo, câu liêm, trường đao bắt đầu giao chiến. Trà Kha A Nan vung trường đao, chém ngã hai quản tượng của Đại ngu, sau đó bắt đầu giục voi lao vào tàn sát bộ binh. Con voi trắng chột mắt hung hãn lao vào 2 sư đoàn bộ binh nhà Hồ, dùng chân đạp, dùng vòi cuốn, dùng ngà quật, đánh bay vô số binh sỹ. Bên này, Ngụy Thức cũng chém ngã một quản tượng, sau đó bồi thêm 1 đao chém chết con voi vô chủ, nhìn thấy Trà Kha A Nan dùng voi đuổi giết bộ binh thì tức giận, lập tức thúc voi lao lên đón đánh. Con voi xám của Ngụy Thức cũng là voi đầu đàn, bị cụt một ngà, đầu sứt vài vết sẹo. Hai con voi nhìn thấy nhau thì lao vào, dùng vòi quấn lấy nhau, ngà móc vào nhau, giằng co như hai con trâu đực trong lễ hội chọi trâu vậy. Ngồi trên cổ voi, Trà Kha A Nan cùng Ngụy Thức dùng trường đao chém lẫn nhau, tiếng kim khí chọi nhau vang lên ầm ĩ
2 sư đoàn bộ binh của nhà Hồ yểm trợ đội voi chiến bắt đầu lao vào bộ binh Chiêm, quân hai bên bắt đầu chém giết ác liệt. Quân Chiêm đã mệt mỏi sau nhiều ngày chiến đấu, lương thảo lại chậm chạp không chuyển đến, giờ đang phải đói bụng chiến đấu với quân nhà Hồ, đông hơn và có tinh thần tốt hơn. Nhưng quân Chiêm lại tinh nhuệ và thiện chiến hơn, chém gục quân Đại Ngu như chém chuối. Chiến trường vang lên tiếng kim khí chạm nhau, tiếng hô giết và tiếng kêu gào như tiếng vọng từ địa ngục Atula.
--------
Bên trong thành Hội An, quân Liên Việt cũng đang phải đối phó với mấy ngàn thủy quân Chân Lạp. Đám lính này không có thang hay xe công thành, mà chỉ có dây thừng gắn móc câu, vốn dùng để kéo thuyền địch sát lại sáp chiến. Nhưng tường vây của khu công nghiệp cũng không phải là tường thành chắc chắn, chiều cao chỉ có 3m, quân cố thủ