Vương gia trước kia chăn nuôi Kim ti tàm, tàm ti bán ra đổi lấy tài nguyên tu tiên.
Sau khi gia tộc phát triển lên, Kim tàm ti số lượng không ngừng tăng trưởng, kim tàm ti bậc hai phun ra tàm ti có thể dùng để luyện chế pháp khí cấp bậc pháp y.
Mỗi một đệ tử Vương gia đều có vài món pháp y, điểm này làm cho không ít tu sĩ tiểu gia tộc hâm mộ không thôi.Luyện khí tu sĩ thường xuyên ăn linh cốc, nhu cầu linh cốc khá lớn.
Vương gia mỗi năm được mùa thu sẽ mua linh cốc tích trữ, để năm mất mùa bán ra với giá cao hơn.Thứ vụ điện, Vương gia phát nhiệm vụ cho từng địa phương.
Vương gia cấp cho nhiệm vụ, tộc nhân chấp hành nhiệm vụ, đạt được điểm công đức, dùng công đức để đổi tài nguyên tu luyện của gia tộc.Vương Thu Thực là trưởng lão ở Thứ vụ điện.
Hắn là con của Vương Thanh Viễn.
Gia tộc có một Thứ vụ điên, chia nhiệm vụ để tộc nhân đổi tài nguyên tu tiên.Vương Thu Thực uống một ngụm linh trà, nhuận cổ họng, tiếp tục xem sổ sách.Thứ vụ điện có nhiều trưởng lão, Vương Thu Thực phụ trách phân phát tài nguyên tu tiên, quyền lợi rất lớn.Đột nhiên, một trận tiếng bước chân dồn dập vang lên, một thiếu phụ tầm ba mươi bận váy đen xuất hiện, vẻ mặt nàng đầy lo lắng.Vương Thu Thực buông sổ sách, nhíu mày hỏi: “Hữu San, xảy ra chuyện gì?”...Vương Hữu San, hậu nhân của Vương Minh Giang, nàng là huyết mạch của Vương Trường Dương.Sau khi Vương Trường Dương qua đời, để lại cho hậu nhân một ít điểm công đức.
Vương Hữu San là đứa cháu gái mà Vương Trường Dương thích nhất.
Tâm tư nàng cẩn thận, quan sát sâu sắc, trước mắt đang phụ trách áp giải vật tư.“Thập ngũ thúc công, Du quốc, Dụ quốc lần lượt bùng nổ nạn châu chấu.
Ta vừa mới đi bẩm báo cho gia chủ, chuẩn bị áp giải một đám hàng hóa để tới Du quốc bán, đây đều muốn là trữ tài nguyên tu tiên.”Vương Hữu San lấy ra một ngọc giản màu xanh đưa cho Vương Thu Thực.Vương gia hiện tại là thế lực thịnh vượng nhất.
Thế lực mở rộng đến tám quốc gia, bọn họ dùng phương thức đám cưới, cùng thế lực bản địa hợp tác, mở cửa hàng, tổ chức thương đội, vận chuyển vật tư tu tiên.
Những cửa hàng này bện thành một tấm mạng nhện thật lớn, đầu cuối ở Thanh Liên sơn trang, không ngừng vận chuyển các loại vật tư tu tiên về Thanh Liên sơn trang.
Vận chuyển đến địa phương khác bán, kiếm giá chênh lệch, công ít lời nhiều.Tộc nhân phụ trách áp giải hàng hóa có hơn hai trăm người, trong đó có mấy chục tu sĩ Trúc cơ.
Vương Hữu San chỉ là một đội trưởng trong số đó.Vương Thu Thực thần thức đảo qua, nhướng mày nói: “Mấy thứ này vượt hơn mười vạn khối linh thạch, ngươi có lệnh bài?”Vương gia có chế độ nghiêm khắc, điều thủ hơn ba vạn khối linh thạch tài nguyên tu tiên cần phải có lệnh bài đặc thù.
Điều thủ tài nguyên tu tiên càng nhiều, thủ tục càng phiền toái, chủ yếu là tránh người tham ô.Nàng lấy ra một lệnh bài hình bán nguyệt màu xanh, đưa cho Vương Thu Thực.Vương Thu Thực lấy ra một lệnh bài màu xanh, cùng lệnh bài trên tay Vương Hữu San ghép lại cùng nhau, thành một hình trăng tròn.Thanh quang chợt lóe, bên ngoài mặt trăng tròn xuất hiện một hình hoa sen màu xanh.Vương Thu Thực gật gật đầu nói: “Ngươi chờ một lát, ta đi khố phòng lấy cho ngươi.”Có mấy chục tu sĩ