Lượng lớn bông tuyết đột nhiên xuất hiện, từ trên cao rơi xuống.
Hóa thành một đám mây trắng khổng lồ xuất hiện bên trong lớp màng màu trắng.
Đám mây bắt đầu quay cuồng chuyển động, một mảng băng trùy trong suốt từ trong đó bay ra, đánh xuống nhị giai yêu thú phía dưới.Mấy chục con nhị giai yêu thú, hoặc là bị băng trùy đập chết, hoặc là bị đông chết.Lưỡng nghi băng sương trận, trận phù này là nhị giai thượng phẩm trận pháp, uy lực rất lớn.Nhân cơ hội này, đệ tử tứ phái chỉ huy đệ tử Luyện khí kỳ.
Tăng thêm lượng lớn lực công kích, thừa cơ chém giết không ít nhị giai yêu thú.Trong thoáng chốc, số lượng nhị giai yêu thú thương tổn thảm trọng.
Một ít nhị giai yêu thú lộ ra vẻ sợ hãi, không dám tiến về phía trước.Đúng lúc này, một đạo ngâm thanh tràn ngập phẫn nộ của rồng chợt vang lên.
Đám nhị giai yêu thú nghe được âm thanh này giống như nổi điên, không muốn sống tiến đến Tiên Duyên thành.Cùng lúc đó, một đạo lam quang, một đạo thanh quang, cùng một đạo hồng quang từ trong đám yêu thú bay ra.Lam quang rõ ràng là một Giao long màu lam lớn hơn ba mươi trượng.
Thanh quang là một Thanh điêu có hình thể thật lớn.
Hồng quang còn lại là một con Phi thiên viêm hổ.Ba con tam giai yêu thú, Giao long màu lam khí tức mạnh nhất, Cự điêu màu xanh yếu nhất.Nhìn thấy ba con Tam giai yêu thú, tâm tình Vương Dương Minh chìm xuống tận đáy.Bách thú sơn mạch lại có thể có tới ba con tam giai yêu thú, muốn bảo vệ cho Tiên Duyên thành, chỉ sợ là sẽ khó khăn.Tam giai yêu thú tương đương với người tu tiên Kim Đan kỳ, bọn chúng đã có linh trí nhất định.Nhìn thấy thế công bị cản trở, chúng nó không nhẫn nại được.
Muốn đích thân ra tay, phá nát phòng ngự của Tiên Duyên thành.“Rống.”Giao long màu lam phát lên tiếng gầm giận dữ, giương nanh múa vuốt đánh tới Tiên Duyên thành.
Cự điêu màu xanh cùng Phi thiên viêm hổ từ hai hướng khác nhau bay đến Tiên Duyên thành.Ba con tam giai yêu thú đánh úp lại, chúng tu sĩ trên tường thành ai cũng sắc mặt đại biến.
Một số tu sĩ đã muốn lấy ra nhị giai Độn thuật phù.
Một khi thành bị phá, lập tức bóp nát Độn thuật phù chạy trốn.Nhìn thấy ba con tam giai yêu thú đánh tới, Vương Dương Minh không lộ ra chút sợ hãi nào, vươn người phóng ra hai ánh sáng màu bạc.Nếu là ba con Tam giai yêu thú cùng lúc công kích trận pháp phòng ngự, không bao lâu đại trận hộ thành sẽ bị phá đi.Hắn há mồm phun ra một đạo ánh sáng bạc, ánh sáng bạc mờ dần, hóa thành một quyển sách bạc chói lóa.Hắn mở sách ra, miệng lẩm bẩm niệm chú.Rất nhanh, thân hình Vương Dương Minh hiện ra một tầng hào quang màu trắng dày đặc.
Vô số văn tự màu bạc từ trong sách bay ra, xoay chuyển, hóa thành một bộ giáp bạc ở trên người Vương Dương Minh, bảo vệ hắn kín từ đầu đến chân không một kẽ hở.Nhìn thấy Vương Dương Minh bay ra từ Tiên Duyên thành, ba con tam giai yêu thú lập tức công kích về phía Vương Dương Minh.Vương Dương Minh sắc mặt không thay đổi, bấm pháp quyết, lượng lớn văn tự màu bạc từ bên trong sách bay ra, xoay tròn hóa thành hàng trăm thanh tiểu kiếm màu bạc, lơ lửng ở giữa không trung, thanh thế kinh người.“Trảm.”Vương Dương Minh quát nhẹ một tiếng, hàng trăm thanh tiểu kiếm bạc chém về hướng ba con yêu thú.Ba con tam giai yêu thú đã có linh trí, cảm nhận được tiểu kiếm màu bạc tỏa ra linh khí kinh người, chúng nó không dám đón đỡ.Giao long màu lam há mồm phun ra một cột sáng màu lam thô to, đóng băng toàn bộ tiểu kiếm màu bạc lại.Cự điêu màu xanh hung hăng vỗ hai cánh, thả ra một cơn lốc cuồng nộ.
Tiểu kiếm màu bạc vừa tiếp xúc với cơn lốc xanh, đã bị thổi bay ngược ra ngoài.Phi thiên viêm hổ phẫn nộ phát ra một tiếng xé gió, há mồm phun ra một