“Hồi Lão tổ tông, trong bí cảnh có không ít Yêu thú bậc hai, chúng ta chém giết ba con Ô tước, có được một ít Thiên niên linh nhũ.
Ngoài ra, còn có ngắt được một ít linh dược trăm nhăm, phát hiện ra thi thể của ba tộc nhân.”Vương Quý Quân chi tiết trả lời, nàng đơn giản nói qua một chút trải qua trong bí cảnh.Nghe được bốn chữ “Thiên niên linh nhũ”, năm người Vương Trường Sinh hai mắt sáng ngời.
Thiên niên linh nhũ khôi phục pháp lực là linh vật quý hiếm.
Một giọt Thiên niên linh nhũ, Kim Đan tu sĩ có thể hồi phục pháp lực trong nháy mắt.Hắn thả ra Song đồng thử, để cho đám người Vương Quý Quân lấy ra linh vật hái được.Đám người Vương Quý Quân lục tục lấy ra linh vật đã ngắt được.
Dựa theo Vương Trường Sinh đã nói với bọn họ, đoạt được linh vật, bọn họ có thể giữ lại một phần mười.Ô tước đản có ba viên, Vương Vinh Đình không được gì nhiều, nàng luôn do dự mãi, cuối cùng nàng giữ lại một giọt Thiên niên linh nhũ cùng một ít linh dược, mang Ô tước đản nộp lên gia tộc.Trừ đi Thiên niên linh nhũ mà tộc nhân giữu lại, Vương Trường Sinh đã thu thập được ba trăm giọt Thiên niên linh nhũ, ba mươi bảy gốc linh dược năm trăm năm, hơn năm trăm gốc linh dược trăm năm.“Bí cảnh tồn tại, là tuyệt mật của bản tộc, không được truyền ra bên ngoài.
Quý Quân, Vinh Phỉ, Hiển Phân, Hiển Thịnh biểu hiện hông tồi, gia tộc sẽ trọng điểm bồi dưỡng các nươi.
Thưởng cho mỗi người các ngươi hai viên Trúc cơ đan.
Sau khi tiến vào Trúc cơ kỳ, các ngươi cùng Mạnh Bân đặt song song, trở thành Vương gia thất kiệt.
Gia tộc sẽ trọng điểm bồi dưỡng các ngươi.
Có thể tiến vào Kim đan kỳ hay không, liền phải xem các nhân các ngươi.
Cũng không nên nản lòng, gia tộc sẽ trọng điểm bồi dưỡng các ngươi.”“Vâng, lão tổ tông.”Đám người Vương Quý Quân trăm miệng một lời, đáp ứng xuống, vẻ mặt đầy hưng phấn.“Tốt rồi, chúng ta quay về Chu sơn đảo đi.
Chuyến đi vào bí cảnh, không được tiết lộ nửa lời, người vi phạm nghiêm trị không tha.”Một ngày sau, năm người Vương Trường Sinh dẫn theo tộc nhân rời khỏi Chu sơn đảo, biến mất ở phía chân trời....Bắc Cương, Hỏa Nha phường thị.Trong một gian mật thất, Vương Minh Nhân cùng một lão giả mặt hồn áo bào đỏ đang nói gì đấy."Cái gì? Để cho ta đi hộ tống hàng hóa?"Vương Minh Nhân nhíu mày nói.
Hắn tọa trấn Hỏa Nha phường thị rất nhiều năm như vậy rồi, rất ít rời khỏi Hỏa Nha phường thị.“Khôn sai, tôn sư đệ và Lý sư muội có việc không đi được, ngươi đi theo thương bội bản tông, hộ tống đám hoàng hóa tiến về Hỏa lân cốc.
Ngươi yên tâm đi, ngoài trừ ngươi ra, còn có bốn tu sĩ Kim Đan, đội hộ tống sư huynh có năm Kim Đan tu vi tầng bảy, hắn nhiều lần áp giải hàng hóa, kinh nghiệm phong phú, bọn họ đan ở ngay tại cổng phường thị chờ ngươi, ngươi mau đến đi.”“Được rồi, ta đây sẽ đi một chuyến.
Vừa lúc ta ở Hòa Nha phường thị cũng ngốc rồi.”Vương Minh Nhân đáp ứng xuống dưới, có Kim Đan tu sĩ tu vi tầng bảy dẫn đội, hắn là không có nguy hiểm gì.Đi đến cổng phường thị, Vương Minh Nhân nhìn thấy một đội tu sĩ, cầm đầu là một lão giả cao cao gầy gầy áo bào xanh.
Đứng ở bên cạnh hắnlà một cô gái váy đỏ dáng người đầy đặn.Nhìn thấy cô gái váy đỏ, Vương Minh Nhân hơi hơi sửng sốt.
Cô gái váy đỏ không phải ai khác, đúng vậy chính là Tây Môn Phượng.Tấy Môn