Oành đùng đùng!Một mảng lớn lôi quang màu lam bao phủ thân hình đàn bọ cánh cứng màu đen.Tiếng đàn vang lớn, một cổ âm ba vô hình bay ra, nhanh chóng xẹt qua lôi quang màu lam.Lôi quang màu lam nhanh chóng biến mất, toàn bộ bọ cánh cứng màu đen đều biến mất không thấy.
Phụ cận sáng lên một trận kim quang, xuất hiện mấy chục ngọc bàn màu vàng.“Chúng ta tiếp tục vượt ải!”Bọn họ chỉ cảm thấy một trận mơ hồ, chợt xuất hiện ở một mảng bình nguyên hoang vắng.
Điện thiểm lôi minh, mây đen dầy đặc, mặt đất kịch liệt chớp động.
Chợt xuất hiện mấy cái thổ bao thật lớn, thổ bao lấy tốc độ rất nhanh lao về hướng vợ chông Vương Trường Sinh.Trong mắt Vương Trường Sinh loé ra hung quang, hai đấm hung hăng đấm tới trước mặt.Vô số quyền ảnh màu lam bay ra, bay thẳng về phía trước.…Tầng thứ ba mươi bốn, quần áo trên người Chu Vân Tiêu rách tung toé, máu chảy không ngừng, khí tức uể oải.
Ánh mắt lại tràn đầy thần sắc cuồng nhiệt.
Trường đao màu đỏ trong tay xuất hiện vài lỗ hỏng, Thất Tuyệt đao hoàng đã biến mất không thấy.
Hiển nhiên, hắn đã thắng Thất Tuyệt đao hoàng Kim Đan kỳ.Phụ cận sáng lên một trận kim quang, hiện ra mấy chục ngọc bàn màu vàng,mỗi một tấm ngọc bàn đều có một món bảo vật.“Không hổ là sư phụ, Kim Đan kỳ đã mạnh như vậy rồi.”Chu Vân Tiêu lẩm bẩm, trên mặt lộ ra thần sắc suy nghĩ.Hắn hoặc là chọn lựa lấy ba món bảo vật rời khỏi, hoặc là tiếp tục vượt ải.
Tầng thứ ba mươi bốn là hư ảnh của Thất Tuyệt đao hoàng, thực lực đã mạnh như vậy rồi.
Hư ảnh của hai tầng còn lại sẽ càng mạnh hơn.Vượt ải thấy bại, đợi chờ chính là cái chết.Khi vượt được ải ba mươi bốn, linh dược khôi phục pháp lực trên người hắn cũng đã dùng hết rồi.
Pháp lực trên người không còn đủ một nửa, tiếp tục vượt ải chỉ có con đường chết.“Quên đi, đánh bại sư phụ Kim Đan kỳ, tâm nguyện của ta đã hoàn thành, khả năng ngã xuống rất lớn.”Chu Vân Tiêu luôn mãi suy nghĩ, sau đó lấy đi ba món bảo vật, rời khỏi Trấn tiên tháp.Bên ngoài Trấn tiên tháp, tầng ba mươi lăm biến thành màu bạc.
Điều này biểu hiện có người xông qua được tầng ba mươi bốn, có thể tiến vào vượt ải tầng thứ ba mươi lăm.Rất nhanh, linh quang tầng ba mươi lăm ảm đạm xuống dưới.Trần Ngang lộ thần sắc khen ngợi, cất lời: “Xông qua được ba mươi bốn tầng liền cầm bảo vật rời khỏi.
Không tồi, biết tiền biết lùi, không biết là đệ tử nhà nào.”“Ồ, tầng ba mươi bốn lại sáng, lại có người vượt đến tầng ba mươi bốn.
Không biết người này có thể xông qua được tầng ba mươi bốn hay không.”Tầng ba mươi bốn, Công Tôn Ưởng thả ra ba con thượng phẩm bậc ba linh thú, công kích Thất Tuyệt đao hoàng.Trước mắt, Thất Tuyệt đao hoàng chỉ có thực lực của Kim Đan Kỳ.
Nhưng thực hơn hơn xa những tu sĩ Kim Đan thông thường, Công Tôn ưởng không dám sơ ý.Giao long ba đầu phun ra một mảng lớn hoả diễm màu đỏ, con rết màu bạc phun ra từng tia chớp thô to màu bạc.
Sư tử màu trắng thả ra một mảng băng cầu lớn màu trắng.…Tầng thứ ba mươi hai, Vương Thanh Sơn sử dụng bảy thanh phi kiếm, công kích Hoả Nha thượng nhân và Ly Hoả mãng.Vương Thanh Sơn đầu đầy mồ hôi, quần áo trên người rách tung toé.
Hoả Nha thượng nhân đạo pháp thuộc tính hoả cao thâm khó lường.
Vương Thanh Sơn bày ra vài cái