Rời khỏi Giảng đạo đường, nàng sẽ lập tức chạy đi tìm Vương Trường Sinh, chơi với Thanh lân mã nửa canh giờ.
Sau khi cơm nước xong, phải học thuộc tri thức luyện khí, giờ Tý mới có thể đi ngủ.Hành động này của Liễu Thanh Nhi, làm cho không ít nữ quyến khác noi theo.
Các nàng đều tăng mạnh quản giáo đối với con mình, hi vọng bọn họ lớn lên có thể trở nên nổi bậc.Sau khi Vương Trường Sinh Trúc cơ, gia tộc phái người đi khắp các phường thị mua linh dược linh, linh quả dùng để điều chế Ngọc hàn linh thuỷ.Nguyên liệu điều chế Ngọc hàn linh thuỷ không tính là quý hiếm, có thể mua được tại các đại phường thị.Nửa năm sau, Vương Trường Sinh đã có được ba phần nguyên liệu.
Nguyên liệu đã đủ, chỉ còn thiếu nhị giai Luyện đan sư.Triệu Ngưng Hương bái nhập Dược Vương cốc, Dược Vương cốc lấy Luyện đan thuật mà nổi tiếng khắp tu tiên giới.Nguyên liệu vừa đến tay, Vương Trường Sinh lập tức đi Triệu gia, bái phỏng Triệu Ngọc Tuệ.Hắn hi vọng Triệu Ngưng Hương có thể hỗ trợ giới thiệu một vị nhị giai Luyện đan sư, giúp hắn điều chế Ngọc hàn linh thuỷ.Vận mệnh ở trong tay mình, muốn tiến bộ thì phải tự mình nỗ lực đi giành lấy.
Chứ không phải ở nhà, chờ cơ duyên gõ cửa.Vương Trường Sinh đến thăm, làm cho Triệu Ngọc Tuệ rất cao hứng.Thời điểm Triệu Ngưng Hương bái nhập Dược Vương cốc, Triệu Ngọc Tuệ mở yến hội, mời rất nhiều khách.
Nhưng lúc đó Vương Trường Sinh ở Tiên Duyên thành, không đến tham dự.Sau khi Triệu Ngưng Hương bái nhập Dược Vương cốc, tài chính của Triệu gia sung túc hơn rất nhiều.
Gia tộc tu tiên muốn hợp tác cùng Triệu gia cũng ngày một nhiều hơn.
Nhưng Triệu Ngọc Tuệ vẫn coi trọng Vương gia hơn.
Sau khi Vương Trường Sinh Trúc cơ, Triệu Ngọc Tuệ càng tăng mạnh hợp tác cùng Vương gia.
Hai nhà hợp tác mở một cái tửu lâu ở Thiên Hà phường thị.
Vương Trường Tinh là một trong các chưởng quầy ở đó.“Trường Sinh, ngươi vừa mới Trúc cơ.
Hắn là nên ở nhà tu luyện, củng cố tu vi mới phải.
Không nên chạy loạn khắp nơi, làm chậm trễ tu luyện.”Triệu Ngọc Tuệ nắm lấy hai tay Vương Trường Sinh, hiền lành cất lời.Vương Trường Sinh lộ ra chút tươi cười, rồi nói: “Di nãi, đại thọ vừa qua của người, tôn nhi đang trong thời gian tấn thăng Trúc cơ.
Không thể đến chúc thọ di nãi, trong lòng rất áy náy.
Hôm nay tôn nhi cố ý đến thăm di nãi.
Đã hơn một năm không gặp, khí sắc của di nãi vẫn tốt như vậy.”Triệu Ngọc Tuệ vui mừng gật gật đầu, rồi nói: “Đứa nhỏ ngoan, ngươi có tâm.
Di nãi đã già rồi, tương lai vẫn là dựa vào người trẻ tuổi các ngươi.
Đi, di nãi đã dặn dò hạ nhân chuẩn bị tiệc rượu, tất cả đều là món ngươi thích ăn.”Vương Trường Sinh theo Triệu Ngọc Tuệ đi vào một đại sảnh sáng ngời.
Trừ Vương Trường Sinh và Triệu Ngọc Tuệ, còn có Triệu Tử Hằng.Uống được vài chén rượu, Vương Trường Sinh đề cập đến chính sự: “Di nãi, Ngưng Hương biểu muội có truyền tin trở về không? Nàng hiện tại sống tốt chứ?”“Nha đầu kia có gửi thư về nhà vài lần, nhưng Dược Vương cốc cách Ninh Châu quá xa.
Gửi thư mười phần không thuận tiện.
Ta bảo nàng không cần truyền tin về, cứ chuyên tâm tu luyện.
Tính thời gian, nàng hẳn là đã có thể tu luyện đến luyện khí tầng chín rồi.
Khả năng đã Trúc cơ rồi cũng không chừng.
Lần gửi thư gần nhất cũng đã là hai năm trước.”Triệu Ngọc Tuệ cũng không có ý giấu diếm, chi tiết kể.Vương Trường Sinh một mình đến bái phỏng, khẳng định không phải vì đến thăm nàng.
Càng không thể là chỉ để hỏi thăm tình huống của Triệu Ngưng Hương.
Hẳn là có quan hệ với Dược Vương cốc.“Di nãi, người có biện pháp nào có thể liên lạc được với Ngưng Hương biểu muội không? Tôn nhi có việc quan trọng muốn nhờ nàng hỗ trợ.”“Hỗ trợ? Ngươi muốn Ngưng Hương giúp ngươi làm cái gì? Nếu là chuyện khó khăn, sợ là Ngưng Hương sẽ không giúp được.”Vương Trường Sinh dù sao cũng chỉ là cháu trai họ hàng.
Triệu Ngưng Hương là cháu ruột của nàng, Triệu Ngọc Tuệ đương nhiên sẽ vì Triệu Ngưng Hương mà suy xét.Nàng cũng không