Thanh Liên Chi Đỉnh

1406: Vong Trần Hoà Thượng 1


trước sau


“Vương đạo hữu, có chút kỳ quái a! Yêu tộc dễ đánh bại như vậy sao?”Vẻ mặt Liễu Mị Nhi không thể tưởng tượng, cho dù có thể đánh bại Yêu tộc, cũng sẽ không thuận lợi như vậy!“Lực lượng Yêu tộc suy yếu không ít, thiếu vài vị Nguyên Anh kỳ và hơn mười bán yêu Kim Đan kỳ.

Nhắm chừng là đều lùi lại phía sau.

Đoạn thời gian trước, cao tầng phái một đội cao giai tu sĩ xâm nhập hang ổ Yêu tộc quấy nhiễu.

Chém giết hai gã Nguyên Anh kỳ Yêu tộc và hơn mười bán yêu Kim Đan kỳ.

Khiến cho Yêu tộc lui quân, Diệp tiền bối bọn họ chém giết hai Nguyên Anh kỳ Yêu tộc, làm bị thương nặng vài tên cường địch.

Yêu tộc tan tác cũng không kỳ quái.”Tống Mị mở miệng giải thích nói, thần sắc hưng phấn.Vương Thanh Sơn gật gật, vẫn cảm thấy kỳ quái.

Ngay cả hậu phương cũng không đến mức Nguyên Anh kỳ Yêu tộc bị thua, bại lui trên toàn diện như vậy.“Các ngươi lưu thủ ở đây, những người khác thanh trừ yêu thú.”Lâm Tư Nhược quát lớn, sắc mặt có chút tái nhợt.


Lúc này bọn họ chém giết hai Nguyên Anh kỳ Yêu tộc, làm bị thương nặng ba Nguyên Anh kỳ Yêu tộc.

Yêu tộc tan tác cũng hợp tình hợp lý.

Dù sao Nhân tộc cũng đã xuất ra chi bảo trấn tông và nhiều con khôi lỗi thú.“Theo lão phu giết sạch lũ súc sinh này, không biết có bao nhiêu người tu tiên chết trong miệng chúng nó.

Lão phu muốn thay bọn họ báo thù.”Một đạo độn quang màu vàng đi đến, tốc độ rất nhanh.Vương Thanh Sơn nhận ra thanh âm này, chính là Hoàng Phú Quý.Yêu tộc tan tác, yêu thú cấp thấp dừng ở phụ cận không nhiều lắm, không có người chỉ huy, yêu thú cấp thấp chạy trốn tứ phía.

Hoặc giương cánh bay cao, hoặc bôn chạy trên bình nguyên.Vô số yêu thú cấp thấp hoảng loạn phân tán, nhảy vào bên trong một sơn cốc cỡ lớn.Một cặp người tu tiên đang định truy kích, Hoàng Phú Quý từ trên trời giáng xuống, dừng ở bên ngoài sơn cốc.“Những yêu thú này để lão phu phụ trách xử lý.

Đến lúc đó có thể mua nhiều một ít tài nguyên tu tiên, cứu chữa nhiều người tu tiên hơn một chút.

Các ngươi đi địa phương khác đi!”Hoàng Phú Quý vẻ mặt đầy chính khí, dùng một loại giọng điệu không cho phép cự tuyệt nói.“Tiền bối, đây là yêu thú cấp hai.

Chúng ta có thể xử lý, ngài vẫn nên đi xử lý yêu thú bậc ba đi!”Một gã Trúc cơ tu sĩ kiên trì nói.Hoàng Phú Quý cau màu khiến trách: “Nhiều yêu thú cấp thấp như vậy, các ngươi cho dù có thể giết hết bọn hắn, cũng sẽ xuất hiện thương vong.

Các ngươi nghĩ lão phu là [email protected] muốn thi thể chúng nó sao? Lão phu chỉ sợ các ngươi bị thương.

Lão phu lấy thân phận điều động sứ của Thái Nhất tiên môn điều các ngươi đi đến địa phương khác, yêu thú cấp thấp cũng nhiều như vậy.”Chúng tu sĩ hai mặt nhìn nhau, trong lòng mắng to Hoàng Phú Quý không biết xấu hổ, ngoài miệng lại phải đáp ứng.Hoàng Phú Quý nhếch miệng cười, hoá thành một đạo độn quang màu vàng nhảy vào bên trong sơn cốc.Một tháng sau, một thanh âm đại hỉ nhanh chóng mở ra ở tiền tuyến, tu tiên giới Bắc Cương tham chiến.

Yêu tộc phải tác chiến hai mặt, áp lực rất lớn.

Chiến trường Đông Hoang có năm chiến tuyến toàn bộ đều tan tác, Yêu tộc co rút binh lực, không ngừng rút lui về phía sau.

Người tu tiên Nhân tộc sĩ khí đại trướng, truy kích Yêu tộc....Nam Hải, Cố Man hải vực.Phiến hải vực này

có phân nửa thuộc quyền thống trị của Man tộc, non nửa còn lại thuộc về Hải tộc.Man tộc từng một thời huy hoàng, Nhân tộc, Yêu tộc và Hải tộc đều phải xem sắc mặt của Man tộc.


Nhân tộc là chủng tộc nhỏ yếu nhất.

Cùng với thời gian, Man tộc ngày càng xuống dốc.

Vì sinh tồn, không thể không cùng Hải tộc và Yêu tộc liên thủ, đối kháng với Nhân tộc ngày càng mạnh mẽ.Bên trong Man tộc chia làm nhiều bộ lạc, bộ lạc Hoả Man là một trong những bộ lạc cường thịnh.

Chỉ tính Nguyên Anh tu sĩ đã có hơn bảy vị.

Bộ lạc Hoả Man phái người tham chiến, đạt được không ít lợi ích.Bộ lạc Hoả Man có cứ địa ở Hoả ly đảo, mặt khác còn có một phó đảo có tứ giai linh mạch.

Viêm Phong là Đại tế ti của bộ lạc Hoả Man, Nguyên Anh hậu kỳ.Viêm Phong hàng năm bế quan, toạ trấn Hoả ly đảo.

Ba toà phó đảo khác được ba vị Nguyên Anh tu sĩ toạ trấn.Yêu tộc, Hải tộc mời bộ lạc Hoả Man tham chiến.

Bộ lạc Hoả Man phái hai Nguyên Anh tu sĩ và hai mươi Kim Đan tu sĩ tham chiến.Bộ lạc Hoả Man bỏ ra tiền vốn lớn, đương nhiên thu được không ít lợi ích.


Tài nguyên tu tiên không ngừng đổ về cuồn cuộn từ tiền tuyến.Thánh man điện, một gian mật thất, Viêm Phong ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, hai mắt khép hờ.

Bên ngoài thân trải rộng linh văn màu đỏ, một tầng hoả diễm màu đỏ xuất hiện bên ngoài thân hắn.

Toàn thân hắn giống như được lửa cháy bao phủ vậy.Một tấm Truyền âm phù chợ bay vào, Viêm Phong tựa như cảm ứng được, linh văn màu đỏ bên ngoài thân hắn dần tản đi, hoả diễm biến mất không thấy.

Hắn mở hai mắt, trong mắt mơ hồ b ắn ra một chút hồng quang.Viêm Phong bóp nát Truyền âm phù, chợt có một đạo thanh âm dồn dập vang lên: “Không ổn rồi, Đại tế ti, Hoả Ưng đảo bị tập kích.

Có hai gã tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ đang tấn công Hoả Ưng đảo.

Viêm trưởng lão ngăn không được, phái người truyền tống về báo tin, thỉnh cầu tiếp viện.”Viêm Phong nhíu nhíu đầu mày, ánh mắt trở nên âm trầm xuống dưới.Tử sau khi hắn phài người tham gia đại chiến, hắn đã liệu được đến sẽ có ngày hôm nay, cũng may hắn đã có chuẩn bị tốt.Hắn lấy ra một vỏ sò màu lam, đánh vào đó một đạo pháp quyết.

Bên ngoài vỏ sò hiện ra vô số phù văn, một đạo âm thanh của nam có chút sang sảng vang lên: “Viêm đạo hữu, có gì chỉ giáo? Bần tăng đang bận!”Mơ hồ truyền đến tiếng r3n rỉ của một cô gái, cùng với tiếng bốp bốp trầm đục..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện