Nơi nào âm ba màu trắng đi qua, mặt biển nhanh chóng kết băng, băng tầng đều dày cả thước.Âm ba màu trắng có tốc độ rất nhanh, đánh thẳng đến đám người Vương Trường Sinh.Tiếng đàn vang lớn, từng đạo phong nhận màu lam b ắn ra, nghênh hướng âm ba màu trắng.Phong nhận màu lam và âm ba màu trắng va chạm vào nhau, giống như mùa xuân chứa tuyết vậy, biến mất vô tung vô ảnh.
Rậm rạp quyền ảnh màu lam bắn nhanh đến, đem âm ba màu trắng đánh vỡ nát, bộc phát ra một trận tiếng nổ kinh thiên động địa.
Một cỗ khí lưu mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng xẹt qua băng tầng trên mặt nước biển, băng tầng xuất hiện vô số vết nứt.“Băng viên tộc!”Hai mắt Vương Trường Sinh nhíu lại, trên mặt lộ ra chút thần sắc hứng thú.Băng viên tộc am hiểu thần thông hệ băng, nhục thân cũng mạnh mẽ.Từ trời cao truyền đến một trận sấm rền, một mảng lớn mây đen chợt xuất hiện trên trời cao.
Một trận gió lạnh đến thấu xương truyền đến từ bốn phương tám hướng, vô số bông tuyết màu trắng từ trên cao bay xuống.
Ngay từ đầu, những bông tuyết này nhẹ phiêu phiêu.
Nhưng ở dưới sự bao vây của gió lạnh, rậm rạp bông tuyết màu trắng chợt hoá thành từng đạo băng nhận dài tầm một thước, đánh về phía đám người Vương Trường Sinh.Rậm rạp băng nhận màu trắng bắn nhanh đến, mang theo một cỗ hàn lực nghênh diện.“Hừ, chút tài mọn cũng dám sửa môn làm phủ.”Lý Cảnh vẻ mặt khinh thường, lấy ra một cây phiên kỳ màu đỏ dài một thước.
Mặt cờ có thêu một cái đồ án hình quạ đen, bên ngoài ẩn hiện nhè nhẹ hoả diễm.Phiên kỳ màu đỏ vừa lộ diện, nhiệt độ bốn phía chợt nâng cao.Hồng quang chợt loé, phiên kỳ màu đỏ hào quang đại trướng, hoá thành một cây phiên lỳ lớn một trượng.Hai tay Lý Cảnh huy động phiên kỳ màu đỏ, cây phiên kỳ nhìn thì nhẹ, nhưng trong tay hắn lại có vẻ nặng ngàn cân.
Một quả lại một quả phù căn từ mặt cờ bay ra.
Hoá thành hoả cầu cỡ lớn, tản mát ra sóng nhiệt kinh người.“Đi.”Rậm rạp hoả cầu cỡ lớn giống như thiên nữ rải hoa vậy, hướng tới bốn phương tám hướng.
Cỡ lớn hoả cầu nhảu vào bên trong băng nhận màu trắng, đánh nó vỡ nát.Tiếng gầm rú vang lên không ngừng, bạch quang và hồng quang giao sí cùng nhau.Ngẫu nhiên có cá lọt lưới, vừa tới gần đám người Vương Trường Sinh mười trượng, đã bị một cỗ âm ba màu lam chặn lại.
Băng nhận màu trắng không thể tiếp tục tiến tới.Bầu trời chợt im ắng xuống dưới, trên đỉnh đầu đám người Vương Trường Sinh chợt xuất hiện một cự chưởng màu trắng dài hơn mười trượng.
Cự chưởng mọc đầy lông tơ màu trắng, màu trắng cự chưởng còn chưa hạ xuống, một cỗ hàn khí lạnh đến thấu xương đã nghênh diện ập đến.Vương Minh Nhân và Tây Môn Phượng cách một lớp hộ thể linh quang, vẫn không nhịn được lạnh run.
Thần thông của Nguyên Anh tu sĩ, không phải Kim Đan tu sĩ có thể chống chịu được.Uông Như Yên lấy ra một viên châu màu đỏ, thả ra mảng lớn hoả diễm xích hồn sắc.
Bảo hộ bọn họ ở bên trong, cỗ xương hàn lúc này mới biến mất.Lý Cảnh thần sắc lạnh lùng, tay phải hiện ra mnagr lớn hoả diễm màu vầng, tản mát ra sóng nhiệt ngập trời.
Vân đoàn dưới thân bọn họ trực tiếp hoá thành hư ảo.Chỉ thấy tay phải hắn vỗ đỉnh đầu, một bàn tay không lồ màu vàng bay ra.
Bàn tay màu vàng giống như được một đoàn hoả diễm ngưng tụ thành vậy, sóng nhiệt ngập trời.Bàn tay màu vàng