Vương Trường Sinh liền để ý, quầy hàng trên quảng trường hơn một nửa chủ quán là Trúc cơ tu sĩ.Hắn một bên đi lên phía trước, ánh mắt lướt qua những thứ trên quầy hàng.Linh dược trăm năm, Linh trùng trứng, Nhị giai luyện khí tài liệu, Nhị giai linh phù đẳng đẳng, thương phẩm đa dạng phong phú.
Có một vài tài liệu Vương Trường Sinh nhìn cũng rất động tâm, nhưn chủ yếu đều là trao đổi.Nhị giai thượng phẩm hà trai ngọc sở sản trai ngọc châu, trao đổi Hỏa vân thảo hơn trăm năm tuổi hoặc là Nhị giai thượng phẩm hỏa thuộc tính tài liệu.Nhị giai luyện khí tài liệu thú thổ thạch, nhưng luyện chế pháp khí trọng lượng nặng, trao đổi tài liệu Nhị gia thuộc tính mộcĐương nhiên, vài thứ cũng có thể dùng linh thạch mua, nhưng giá có vẻ cao, Vương Trường Sinh không mua được.Trên người hắn có thể trao đổi Nhị giai khôi lỗi thú cùng ba gốc Ngư tinh thảo hai trăm năm.
Ngư tinh thảo chính là được phát hiện ở chỗ Xà niêm ngư, có thể luyện chế được linh dược thuộc tính thủy.Vương Trường Sinh cầm theo ba gốc Ngư tinh thảo, nhìn xem có gì đó hợp ý để đổi không.Đột nhiên, hai mắt hắn sáng ngời, dừng lại trước một quầy hàng.Trên quầy hàng có rất nhiều dạng tài liệu.
Hai quả trùng trứng màu vangf, hai khối khoáng thạch màu vàng lớn bằng nắm tay, một bó tơ trắng mỏng, hai đoạn linh mộc màu vàng dài hai thước.Bên cạnh có một khối bài từ, mặt trên có viết một hàng chữ nhỏ: Đổi lấy giá trị vật liệu ngang nhau, linh đan, linh dược, luyện khí tài liệu đều được.“Đây là tài liệu gì?”Vương Trường Sinh ngồi xổm xuống, cầm lấy tế ti màu xanh rồi hỏi.Chủ quán là một gã Đại hán thanh bào hơn bốn mươi tuổi, là Trúc cơ tầng ba.“Đây là nhị gia trung phẩm bích Nhãn băng tàm của tam ti nhả ra.
Năm năm mới phun được như vậy, nhưng mà luyện chế hai kiện pháp khí đều dư dả.”Vương Trường Sinh chỉ vài hai quả trùng trứng màu vàng rồi hỏi: “Đây là trứng trùng linh trùng gì?”“Trùng này thích ăn kim loại, nhị giai Thôn kim nghĩ đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm.
Hai khối Thổ hoa thạch đó là nguyên liệu tốt nhất để luyện chế pháp khí”Vương Trường Sinh lấy ra một cái hộp gỗ, đưa cho Đại hán thanh bào: “Ngư tinh thảo hai trăm năm, đôit lấy tàm ti cùng hai khối Thổ hoa thạch.”Thanh bào đại hán mở hộp gỗ vừa nhìn, vừa lắc đầu: “Gốc Ngư tinh thảo này của ngươi nhiều lắm là hơn bốn trăm khối linh thạch.
Tàm ti cùng một khối Thổ hoa thạch thuộc về ngươi thì được.”“Tàm ti cùng một khối Thổ hoa thạch giá trị cũng không tới bốn trăm khối linh thạch, hơn nữa hai quả trùng trứng cũng không sai biệt lắm.”Vương Trường Sinh cò kè mặc cả nói.Đại hán thanh bào nghe vậy sắc mặt lộ vẻ do dự.Vương Diệu Tổ đảo mắt, kéo Vương Trường Sinh nói: “Quên đi, Trường Sinh, chúng ta quay lại quầy hàng phía trước đi.
Một gốc Ngư tinh thảo hai trăm năm có thể đổi được ba đoạn Kim vân linh tê ba trăm năm, cùng với Thiết sa thạch cũng không tệ.”“Đúng vậy, chúng ta quay lại quầy hàng phía trước đi.”Vương Trường Sinh thu hồi hộp gỗ định rời khỏi.Nghe hai ông cháu Vương Diệu Tổ nói chuyện , Đại hán thanh bào vội vàng gật đầu nói: “Được rồi! Thanh giao.”Vương Trường Sinh nhận lấy tàm ti, thổ hoa thạch cũng hai quả trùng trứng rồi cùng Vương Diệu Tổ đi tiếp.Đi không bao xa, Vương Diệu Tổ hai mắt chợt sáng lên, đột nhiên bước nhanh đi vài một tiểu quán trước mặt.Trên quán thương phẩm chủng loại đa dạng, có luyện khí tài liệu, luyện đan tài liệu, phù triên.
Chủ quán là một gã người nam trung niên luyện khí tầng bảy.Vương Diệu Tổ chỉ vào một cái bình sứ rồi hỏi: “Linh mật này bán như thế nào?Vương Trường Sinh quay lại, Vương Trường Nguyệt thích ăn đồ ngọt, Vương Diệu Tổ hẳn là muốn mua cho Vương Trường Nguyệt.Đúng như dự đoán của Vương Trường Sinh, Vương Diệu Tổ mua hai cân linh mật của Thanh hoa