Nơi năm mươi cổ bạch sắc âm ba đi qua, hư không nhanh chóng kết băng, biến thành liễu tuyết bạch sắc.“Nhiếp hồn linh, Lý đạo hữu biết được món dị bảo trên tay ta sao?”Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc nói, thời điểm trước khi tập kích Băng Mãng đảo, Lý Cảnh có vẻ chú ý đến nhiếp hồn linh trên tay hắn.“Đây là bảo vật chấp pháp trưởng lão Khúc Tiêu Dao của Vạn Quỷ tông.
Thời điểm Vạn Quỷ tông bị diệt, Khúc Tiêu Dao không biết tại sao không lộ diện, bảo vật này cũng theo biến mất.
Không nghĩ lại ở trên tay Vương đạo hữu.
Vương đạo hữu yên tâm, có bảo vật cùng công hiệu thì Nhật Nguyệt cung chúng ta cũng có, chỉ là uy lực không bằng nhiếp hồn linh mà thôi.
Ngươi toàn lực thúc dục nhiếp hồn linh, hẳn là có thể kéo dài thêm một lát.
Đến lúc đó, ta và Trần đạo hữu, Hàn phu nhân cùng nhau ra tay, phá đi chiến trận.”Lý Cảnh truyền âm giải thích nói, giọng điệu có chút trầm giọng.Vương Trường Sinh tự nhiên biết âm ba công kích đáng sợ, hắn cũng không dám lấy tính mạng mình nói giỡn.Đương nhiên, ngay tại trước mặt nhiều Nguyên anh tu sĩ như vậy, hắn cũng không muốn để cho người khác biết hắn và Uông Như Yên pháp lực có thể chồng lên nhau.Nhưng mà dù sao thì Lý Cảnh là tu sĩ của Nhật Nguyệt cung, ai mà biết được ngày sau sẽ không cùng Lý Cảnh sinh tử đấu.Không có kẻ địch vĩnh viễn, trừo bỏ Lý Cảnh, những Nguyên anh tu sĩ khác cũng có khả năng trở thành đối thủ.Hắn lấy ra một viên định hải châu.
Định hải châu vừa xoay tròn vừa chuyển, vô số nước biển màu lam tuôn ra, hoá thành trùng trùng thuỷ mạc che kín người hắn và Uông Như Yên.Năm mươi cổ bạch sắc âm ba khí thế như cầu vồng, từ bốn phương tám hướn đánh úp lại, phong kín đường đi của bọn họ.Tay phải Trần Kiền vừa lật, hồng quang chợt loé.
Một cây vũ phiến hồng quang lưu chuyển không ngừng xuất hiện ở trên tay.
Mặt ngoài vũ phiến hiện lên hồng sắc loan điểu rất sống động, linh khí bức người.Hoả loan phiến, phỏng chế phẩm thông thiên linh bảo hoả tước phiến.Trần Kiền nhẹ nhàng vung lên hoả loan phiến, một đạo chim hót trong suốt vang lên.
Một con xích sắc loan điểu lớn hơn trăm trượng loé ra, hai cánh mở ra, đánh úp lại về phía bạch sắc âm ba.Xích sắc loan điểu dẫn theo một cỗ khí nóng kinh khủng, va chạm với năm mươi cổ bạch sắc âm ba, bộc phát ra một trận nổ kinh thiên động địa.Sau khi xích sắc loan điểu liên tục đâm cháy mấu chục cổ âm ba, còn lại bị âm ba đánh trúng vỡ nát.Thiếu phụ áy xanh tế ra một cây thanh sắc ngọc toa, lôi minh thanh vang lớn, vô số thanh sắc phù văn bay ra, hoá thành một quả thanh sắc lôi mâu dài hơn một trượng, đánh trúng vỡ nát âm ba còn lại.Hai gã Nguyên anh hậu kỳ tu sĩ mượn dùng bảo vật lực, lúc này mới để năm tên Kim đan kỳ băng viên công kích, bởi vậy có thể thấy được bách viên âm trận này đáng sợ như nào.Một kích bất thành, chúng nó lại muốn thi pháp, một trận chuông thanh vang dội chợt vang lên ở bê tai chúng nó, chúng nó chỉ cảm thấy tâm thần hoảng hốt, động tác chợt chậm lại.Nhân dịp cơ hội này, đỉnh đầu chúng nó sáng lên một trận hồng quang, hiện ra một viên hồng sắc viên châu, đúng vậy là định yêu châu.Hồng sắc viên châu quang mang đại thịnh, tiếng rồng