Một trận chiến này, bởi vì Trần Thiên Minh chết, tu sĩ Tống quốc tan tác, Vương gia chết tám người, còn có thể xuất chiến không đến mười người, Vương Minh Trung bị thương nhẹ.Vương Trường Sinh cũng không biết có thể sống sót quay về Thanh Liên sơn hay không, cho tộc nhân một ít linh phù bậc một cùng vài món linh khí.Vương Trường Sinh lần này có thể lấy một địch hai, dựa hết vào thần thức cường đại, có thể cùng lúc khống chế nhiều con rối thú cùng pháp khí bậc hai.Hai túi trữ vật cấp bậc pháp khí, mười lăm pháp khí, bốn pháp khí trung phẩm, trong đó một món pháp khí phòng ngự trung phẩm, cái khác đều là pháp khí hạ phẩm, còn có một chút tài liệu luyện khí, linh thạch cộng lại không đến một ngàn khối linh thạch.Thục quốc phần nhiều là đồi núi, chướng khí tràn ngập, khá cằn cỗi, một điểm này, Vương Trường Sinh có nghe nói một chút, không ngờ tu sĩ Thục quốc nghèo như vậy, túi trữ vật của hai tu sĩ Trúc Cơ cộng lại cũng không có một ngàn khối linh thạch.Hắn vừa về đến nhà trúc gia tộc ở lại, Triệu Tử Hằng đã bước vội lên đón, vẻ mặt cầu xin nói: “Trường Sinh, mẫu thân sắp không ổn rồi, xin ngươi ra tay cứu người một chút.”“Sao lại thế? Vừa rồi di nãi không phải vẫn ổn sao?”Vương Trường Sinh nhíu mày nói, vừa rồi lúc kiểm kê nhân số, hắn còn hàn huyên vài câu với Triệu Ngọc Tuệ.“Mẫu thân trúng kỳ độc của tu sĩ Thục quốc, bây giờ mới phát độc.
Trường Sinh, coi như biểu thúc cầu ngươi, cứu mẫu thân.”Triệu Tử Hằng mắt đỏ lên nói, cũng sắp khóc rồi.“Mau dẫn ta đi, trên tay ta còn có hai viên Ngọc Thanh Đan.”Triệu Tử Hằng không dám chậm trễ, vội vàng dẫn đường cho Vương Trường Sinh.“Biểu thúc, ngươi chưa liên hệ Ngưng Hương biểu muội sao? Nàng không tới tham chiến sao?”Nói tới, Vương Trường Sinh cũng đến hơn một tháng rồi, còn chưa nhìn thấy Triệu Ngưng Hương, cũng không biết nàng đã đi đâu.“Không có, chúng ta hỏi đệ tử Dược Vương cốc, bọn họ cũng không biết tung tích Ngưng Hương.”Không qua bao lâu, hai người đã tới một căn nhà trúc cao hai tầng.Ở trong một gian phòng, Vương Trường Sinh gặp được Triệu Ngọc Tuệ khí tức uể oải.Trên mặt Triệu Ngọc Tuệ bao phủ một tầng khí đen, môi biến thành màu đen, Vương Trường Sinh vội vàng lấy ra một viên Ngọc Thanh Đan, cho Triệu Ngọc Tuệ ăn vào.“Trường Sinh, ta nhắm chừng không ổn rồi, ta lúc trước từng dùng Ngọc Thanh Đan, không có tác dụng gì, Ngọc Thanh Đan là đan dược giải độc, nhưng không thể giải bách độc.
Trường Sinh, di nãi cầu ngươi một sự kiện, nếu ngươi có thể sống quay về Thanh Liên sơn, phiền ngươi xem ở trên thể diện di nãi, quan tâm Triệu gia nhiều hơn.
Nếu ngươi có thể tìm được Ngưng Hương, bảo nó về nhà đi! Triệu gia cần phải có tu sĩ Trúc Cơ để ý.”Triệu Ngọc Tuệ cầm lấy tay phải Vương Trường Sinh, khẩn cầu nói.Vương Trường Sinh dài thở dài một hơi, gật đầu đáp ứng.“Lúc trước ta không nên để Ngưng Hương đi tham gia đại hội Thăng Tiên, biết sớm như vậy, mang nó gả cho ngươi, Triệu gia chúng ta có lẽ đã không lưu lạc tới hôm nay, ta...”Triệu Ngọc Tuệ còn chưa nói xong, khóe miệng tràn ra một chút máu đen, đã tắt thở.“Mẫu thân, mẫu thân.”Triệu Tử Hằng gục ở trước người Triệu Ngọc Tuệ, khóc lớn.Vương Trường Sinh thấy tình hình này, tâm tình càng thêm nặng nề, Nhị bá công, di nãi trước sau qua đời, không biết hắn có thể còn sống quay về Thanh Liên sơn hay không.“Biểu thúc, di nãi đã đi rồi, nén bi thương.”Vương Trường Sinh an ủi vài câu, hỗ trợ lo liệu hậu sự của Triệu Ngọc Tuệ.Cân nhắc đến chiến sự khẩn trương, Triệu Tử Hằng hoả táng thi thể Triệu Ngọc Tuệ, tro cốt đựng ở bên trong hũ tro cốt, bảo Vương Diệu Long hỗ trợ bảo quản.Năm ngày sau, Lý Vũ Trạch đệ tử Tử Tiêu môn tới nhà.“Cái gì? Phái ta đi đóng ở một mỏ linh thạch?”Vương Trường Sinh mặt đầy hồ nghi.“Không sai, đây là mệnh lệnh của Triệu sư thúc,