Nếu nàng không phải con em Uông gia, nàng khẳng định lựa chọn Vương Trường Sinh làm song tu đạo lữ của mình, nhưng mà nàng họ Uông, nàng cực kỳ rối rắm, Vương Trường Sinh là thích nàng mới theo đuổi nàng, hay là bởi vì Uông Hoa Sơn mới theo đuổi nàng? Nàng muốn, là một phần cảm tình chân thành tha thiết, mà không phải đám cưới chính trị, thứ sau khiến nàng có một loại cảm giác chán ghét làm công cụ.Nàng là người, một người sống sờ sờ, mà không phải một công cụ duy trì hai thế lực.Dương Nguyệt Cầm năm nay bảy mươi hai tuổi, chồng là Uông Thư Nguyên.Nàng sinh cho Uông Thư Nguyên hai trai hai gái, nhưng chỉ có Uông Như Yên có được linh căn.Cha con Uông Thư Nguyên ra tiền tuyến tác chiến, nàng chưa từng ngủ một giấc ngon, nhìn thấy bản thân Uông Thư Nguyên trở về, sắc mặt nàng căng thẳng, vội vàng hỏi: “Phu quân, Yên Nhi đâu! Sao nó chưa trở về?”“Nó với Vương đạo hữu ở bên ngoài nói chuyện phiếm, phu nhân, chúng ta có thể chuẩn bị đồ cưới, con gái lớn không giữ được đâu!”“Tứ ca, chuyện này rốt cuộc là thế nào? Như Yên nếu gả ra ngoài, hai người chúng ta rất khó chống đỡ gia tộc.”Uông Thư Minh khẽ nhíu đuôi lông mày, tò mò hỏi.Uông Thư Nguyên cười khổ một tiếng, nói tình huống một lần.Dương Nguyệt Cầm nghe xong, thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: “May mà hai người gặp Vương tiền bối, nếu không dữ nhiều lành ít.”“Không phải thế sao! Chúng ta lúc ấy đã không còn bao nhiêu pháp lực, cho dù có trận phù, cũng không cách nào ngăn trở kẻ địch, dẫn đội của Bách Linh Môn thật ra cũng không muốn lưu lại, là Vương đạo hữu cùng tỷ tỷ hắn thuyết phục đệ tử Bách Linh Môn, bọn họ lúc này mới đồng ý lưu lại.
Yên Nhi vì quấy nhiễu đệ tử Bách Hoa tông làm phép, dùng Phần Huyết Đan, trong nửa năm sau đó không có pháp lực, Vương đạo hữu kiên trì hộ tống chúng ta về Ngụy quốc, vì thế còn cãi nhau to một trận với đệ tử Bách Linh Môn, chỉ dựa vào hai điểm này, Yên Nhi liền có thể phó thác cho hắn, chỉ không biết Yên Nhi thích hắn hay không, hay thông gia với thế lực khác, đây là ý tứ của tam bá.”Uông Hoa Sơn từng ám chỉ Uông Thư Nguyên, bảo hắn tìm cho Uông Như Yên một hôn sự tốt.So với để Uông Như Yên làm công cụ thông gia gả cho một người chưa từng gặp mặt, còn không bằng để nàng gả cho người thích nàng.Vương gia ở bề ngoài có bốn tu sĩ Trúc Cơ, có ba linh mạch bậc hai, Uông Như Yên nếu là gả cho Vương Trường Sinh, đối với Uông gia bảo cũng có lợi ích nhất định.Lúc này, Uông Như Yên đi đến, vẻ mặt có chút hoảng hốt, không biết đang nghĩ chuyện gì.“Yên Nhi, con làm sao vậy? Không có việc gì chứ!”Dương Nguyệt Cầm bước nhanh đi qua, quan tâm hỏi.“Con gái không sao.
Mẹ, con gái có mấy lời muốn hỏi người, cha, thất thúc, con về phòng trước.”Không qua bao lâu, Uông Như Yên liền về tới khuê phòng, Dương Nguyệt Cầm chải đầu cho nàng.“Yên Nhi, là Vương Trường Sinh nói với con cái gì?”Biết được Vương Trường Sinh thích Uông Như Yên, Dương Nguyệt Cầm đổi giọng gọi tên đầy đủ.Uông Như Yên hơi do dự, mang lời của Vương Trường Sinh nói lặp lại một lần.“Đứa nhỏ này thận trọng, biện pháp này của hắn tốt, ở bề ngoài ai cũng qua được.
Yên Nhi, con thích hắn không?”“Có chút thích, nhưng con không biết, hắn là vì tam bá công mới thích con, hay là thật lòng thích con.”“Yên Nhi, con sử dụng pháp khí có một món nào là dùng một món tài liệu làm? Hắn hẳn là thật lòng thích con, tam bá mặt mũi lớn nữa, hắn cũng không cần phải lấy thân mạo hiểm,