Vương Trường Tinh và Vương Thanh Trạch trước mắt đều làm việc ở phường thị Thanh Nguyệt, nhờ người giới thiệu, Vương Thanh Trạch năm trước cưới Kiền Châu Tần gia Tần Ngọc Lâm.“Nhờ phúc thất thúc, mẹ con Ngọc Lâm bình an, đặt tên Thu Ngọc, cũng không biết đứa nhỏ này có linh căn hay không, hy vọng linh căn nó tốt hơn cha cùng ông nội nó!”Vương Trường Tinh nói theo sự thật, trong mắt trong tràn ngập kỳ vọng.Hắn có hai con trai một con gái, tư chất đều bình thường.
Vương Thanh Trạch là con trai lớn nhất, đáng tiếc Vương Thanh Trạch đối với chuyện trên tu luyện cũng không có hứng thú, ham thích đối nhân xử thế, bây giờ phụ trách cùng hắn quản lý cửa hàng gia tộc ở phường thị Thanh Nguyệt.Vương Trường Tinh bây giờ chỉ ngóng trông, cháu của mình tư chất có thể tốt một chút.Vương Minh Trung thở dài một hơi, cười nói: “Thời gian qua thật nhanh! Chỉ chớp mắt, ngươi đã làm ông, ta cũng làm tằng thúc công (cụ) rồi.”Đúng lúc này, Vương Thanh Trạch đi đến.“Thất thúc công, cha, tam bá thẩm, cửu thúc, cửu thẩm cùng Thanh Thiến đến đây.”Vương Minh Trung và Vương Trường Tinh nhìn nhau một cái, trên mặt không hẹn mà cùng lộ ra biểu cảm kinh ngạc.“Mau dẫn bọn họ vào.”“Thôi, chúng ta tự mình đến.”Vừa dứt lời, Vương Trường Sinh đi đến, Uông Như Yên cùng Liễu Thanh Nhi đi theo phía sau hắn, Liễu Thanh Nhi bế Vương Thanh Thiến.“Tam thẩm, cửu đệ, cửu đệ muội, mấy người sao cùng nhau đến phường thị Thanh Nguyệt? Trong tộc xảy ra chuyện gì sao?”Vương Minh Trung khẩn trương hỏi.Vương Trường Sinh cười cười, giải thích: “Không có việc gì, ta cùng Như Yên tính ra ngoài du lịch, ta lo lắng nổi lên chiến sự, đưa mẫu thân cùng Thanh Thiến tới phường thị Thanh Nguyệt, họ sẽ ở chỗ này một đoạn thời gian, phiền thất thúc rồi.”“Người trong nhà, có gì phiền toái.
Trường Tinh, Thanh Trạch, các ngươi mau dẫn tam tẩu đi xuống nghỉ ngơi, sắp xếp cho họ một chỗ ở yên tĩnh một chút.”Vương Trường Tinh và Vương Thanh Trạch đáp ứng, dẫn theo Liễu Thanh Nhi rời khỏi.“Thất thúc, ngài gần đây thế nào?”“Nhờ phúc của ngươi, bây giờ không ai dám trêu chọc Vương gia chúng ta, cuộc sống như vậy, trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ.
Đúng rồi, các ngươi trên đường đến đây không gặp được phiền toái gì chứ!”Vương Trường Sinh lắc lắc đầu, tò mò hỏi: “Phiền toái? Không có! Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì hay sao?”“Đoạn thời gian trước, xuất hiện một tà giáo tên Phần Hương giáo, chuyên chọn người tu tiên lạc đàn xuống tay, có nhiều tu sĩ Luyện Khí bị hại rồi, nghe nói năm tông phái Ngụy quốc đã phái người truy bắt đám tà tu này.”“Phần Hương giáo? Nếu cháu nhớ không lầm, tà giáo này mấy trăm năm trước không phải đã bị diệt rồi sao? Sao đột nhiên tro tàn lại cháy?”Uông Như Yên có chút kinh ngạc.Vương Trường Sinh cũng từng nghe nói Phần Hương giáo này, Phần Hương giáo là một tà giáo, cưỡng ép dụ dỗ người tu tiên cấp thấp gia nhập, giết người phóng hỏa, gian dâm cướp bóc.
Ngay từ đầu, Phần Hương giáo cũng chưa dẫn tới bốn tông phái bọn Dược Vương Cốc chú ý, nhưng giáo chủ Phần Hương giáo không biết có phải đầu óc có vấn đề hay không, thế mà dám cướp giết đệ tử Dược Vương Cốc, sau khi chuyện bại lộ, bốn tông phái bọn Dược Vương Cốc liên hợp tiêu diệt Phần Hương giáo, chuyện này, rất nhiều gia tộc tu tiên đều có ghi chép.Mấy trăm năm trôi qua, Phần Hương giáo vậy mà tro tàn lại cháy, thật kỳ quái.“Có lẽ là tà tu cá biệt giả mạo.
Tà giáo bị diệt mấy trăm năm, sao có thể đột nhiên tro tàn lại cháy, kéo da hổ làm cờ mà thôi, năm tông phái Ngụy quốc đã phái người truy bắt đám tà tu này, nhắm chừng rất nhanh có thể bắt được hung thủ.”Vương Minh Trung nói mà không quá để tâm, năm tông phái Ngụy quốc ra mặt, bắt được hung