“Vương Thanh Sơn ta không phải kiếm tiên gì, ta hỏi các ngươi, nơi này có núi mang chữ Tùng hay không?”Vương Thanh Sơn sau khi tu luyện đến Luyện Khí tầng bảy, liền rời khỏi Vương gia bảo, tìm kiếm núi mang chữ “Tùng”.
“Núi mang chữ Tùng, có mấy ngọn, Thanh Tùng sơn, Tùng Bách sơn, Dương Tùng sơn, cách nơi này đều không xa, tiểu nhân nguyện ý dẫn đường cho tiên nhân.
”Nam tử trung niên chủ động xin đi giết giặc.
Ánh mắt Vương Thanh Sơn sáng ngời, khen: “Được, sau khi xong việc, ta có thưởng lớn, ngươi dẫn đường cho ta đi!”“Vâng, Đại Ngưu, các ngươi mang con mồi về, bảo mẹ ta đừng lo lắng, ta dẫn đường xong cho tiên nhân lại trở về.
”Vương Thanh Sơn lấy ra một linh khí lá cây, bảo nam tử trung niên đứng lên, đánh lên một đạo pháp quyết, pháp khí lá cây nhanh chóng bay lên, hướng tới nơi xa bay đi.
Vương gia bảo, Luyện Đan viện.
Trong phòng, Vương Thanh Kỳ đang giảng bài cho năm tộc nhân.
Hắn đã là luyện đan sư bậc một thượng phẩm, sau khi học thành về nhà, hắn trừ luyện chế vài loại đan dược bậc một, sẽ rút thời gian rảnh dạy tộc nhân luyện đan, giúp gia tộc bồi dưỡng luyện đan sư.
“Luyện đan trên bản chất không khác lắm với luyện khí, hòa tan tài liệu, tổ hợp đến một chỗ, nhưng cần phải chú ý độ lửa, một điểm này, nói không rõ được, chỉ có thể luyện tập nhiều hơn, các ngươi lý luận tri thức cũng học tập xấp xỉ rồi, ngày mai khảo hạch, mỗi người năm phần tài liệu, ai biểu hiện nổi trội xuất sắc mới có thể tiếp tục học tập luyện đan, gia tộc cũng không có nhiều tài lực như vậy bồi dưỡng sáu luyện đan sư.
”Nghe xong lời này, năm tộc nhân liên thanh đáp ứng, lục tục rời khỏi.
Vương Minh Giang đi đến, mỉm cười với Vương Thanh Kỳ, khen: “Thanh Kỳ, cháu làm rất khá, nhưng cháu cũng không thể bỏ bê tu luyện, ta đã bàn với Trường Phong, chờ cháu tu luyện đến Luyện Khí tầng chín, liền giúp cháu Trúc Cơ, tranh thủ bồi dưỡng cháu thành luyện đan sư bậc hai.
”“Cảm ơn Nhị thập nhất thúc công, cháu sẽ cố gắng tu luyện.
”Vương Thanh Kỳ cảm kích nói.
Năm tháng như thoi đưa, hai năm thời gian, rất nhanh đã trôi qua.
Phi Phượng cốc, Bách Binh đường là cửa hàng mới mở của Phi Phượng cốc, bởi vì pháp khí bán ra tương đối rẻ, còn có thể đặt trước con rối thú, hấp dẫn không ít tu sĩ đến mua pháp khí.
Bách Binh đường chính là cửa hàng vợ chồng Vương Trường Sinh mở, hai vợ chồng thay phiên trông cửa hàng.
Sáng sớm một ngày này, Bách Binh đường vừa mới mở cửa làm ăn, một đạo sĩ áo bào xanh khuôn mặt gầy đã đi đến, hướng Vương Trường Sinh hỏi: “Vương đạo hữu, pháp khí ta đặt trước luyện chế xong chưa?”“Phan đạo hữu, đã luyện chế ra.
”Vương Trường Sinh lấy ra một cái hộp gấm màu xanh, đưa cho đạo sĩ áo bào xanh.
Đạo sĩ áo bào xanh họ Phan tên Thịnh, lấy săn giết yêu thú mà sống, thường xuyên bán tài liệu yêu thú cho Vương Trường Sinh, cũng sẽ mua pháp khí cùng con rối thú, thường xuyên qua lại, hai người liền quen thuộc.
Lúc Vương Trường Sinh vừa tới Phi Phượng cốc, đã từng gặp Phan Thịnh.
Phan Thịnh mở ra hộp gấm, chỉ thấy bốn thanh đoản kiếm màu xanh thanh quang lập lòe nằm bên trong.
Hắn lấy ra một thanh đoản kiếm màu xanh, nhẹ nhàng vung lên, phi kiếm nhanh chóng lướt qua không khí, vang lên một đợt tiếng kiếm ngân thanh thúy.
“Kiếm tốt.
”Phan Thịnh khen ngợi một câu, bộ dáng yêu thích không buông tay.
“Vương đạo hữu, đây là phần thanh toán còn lại.
”Hắn lấy ra một túi linh thạch màu xanh, ném cho Vương Trường Sinh.
Thần thức Vương Trường Sinh đảo qua, hài lòng gật gật đầu, cười nói: “Phan đạo hữu, chuyện tại hạ nhờ ngươi xử lý, có manh mối chưa?”Phan Thịnh lấy săn giết yêu thú mà sống, tam giáo cửu lưu đều quen biết, quan hệ tương đối rộng, Vương Trường Sinh kính nhờ Phan Thịnh, hỗ trợ tìm kiếm thiên địa linh thủy.
Phan Thịnh