Thanh Liên Chi Đỉnh

343: Bao Vây Tiễu Trừ Yêu Giao Bậc Ba


trước sau


“Được, ba chiêu thì ba chiêu.

”Vương Trường Sinh hơi cân nhắc, đáp ứng.

Triệu Vân Lôi là con em Triệu gia, tuy nói đã ký giấy sinh tử, nếu trước mặt mọi người đánh chết Triệu Vân Lôi, hắn và Uông Như Yên chỉ sợ không có cách nào an toàn rời khỏi Việt quốc.

Hắn dám đáp ứng, tự nhiên là có chỗ dựa, tiếp được ba chiêu của Triệu Vân Lôi, hẳn là không có vấn đề.

“Sảng khoái, Vương đạo hữu, tại hạ cũng sẽ không nương tay, ngươi có thủ đoạn phòng ngự gì, đều dùng ra đi!”Triệu Vân Lôi thiện ý nhắc nhở.

Vương Trường Sinh gật đầu, bắt pháp quyết, quanh thân hiện ra lượng lớn điểm sáng màu lam, hóa thành một bát nước màu lam thật lớn, úp ngược hắn ở bên trong.

Hắn lấy ra Băng Giao Kỳ, nhẹ nhàng vẫy một cái, một mảng lớn khí lạnh màu trắng thổi quét ra, bát nước màu lam nhanh chóng biến thành một cái bát băng màu lam.

Hai tay Triệu Vân Lôi hợp lại, ngoài thân hiện ra hồ quang màu bạc rậm rạp, một quả cầu sét màu bạc to bằng quả trứng gà hiện lên ở lòng bàn tay, quả cầu sét màu bạc nhanh chóng phình to.

Thấy một màn như vậy, trong lòng Uông Như Yên căng thẳng, trong đôi mắt đẹp tràn đầy lo lắng.

Nàng có lòng tin đối với Vương Trường Sinh, nhưng trong lòng vẫn nhịn không được lo lắng.

Không đến năm hơi thở, quả cầu sét màu bạc đã phình to đến kích thước một gian phòng.


“Đi.

”Quả cầu sét màu bạc mang theo một luồng khí tức kinh khủng, đánh về phía Vương Trường Sinh.

Quả cầu sét màu bạc nện ở trên bát băng màu lam, nhất thời bùng nổ ra một mảng lớn lôi quang màu bạc, bao phủ hơn phân nửa lôi đài.

Ánh sáng bạc có chút chói mắt, tu sĩ cá biệt nhắm đôi mắt lại.

Ba hơi thở sau, lôi quang màu bạc tan đi, một con rối rùa thật lớn nằm úp sấp ở trên mặt đất, ngoài thân con rối rùa trải rộng vết nứt, Vương Trường Sinh chưa tổn hại chút nào, trên người bao phủ một màn hào quang màu lam dày đặc.

Triệu Vân Lôi cũng không bất ngờ, hắn chỉ là kiểm tra thử một lần năng lực chịu đòn của Vương Trường Sinh.

Hắn bắt pháp quyết, trong miệng bắt đầu niệm.

Mười hơi thở sau, tiếng chú ngữ trong miệng hắn dừng lại, ánh sáng bạc trên người nở rộ, tay phải chỉ hướng trời cao, một luồng ánh sáng bạc bắn ra, hóa thành một đám mây đen lớn mấy chục trượng, chớp lóe sấm rền.

Năm ngón tay Triệu Vân Lôi khép lại, chỉ về phía Vương Trường Sinh, thấp giọng quát: “Ngũ Lôi Thuật, rơi.

”Tiếng sấm sét “ầm ầm ầm” vang lên, năm tia chớp màu bạc thô to vô cùng, từ trong mây đen bay ra, lóe lên đánh về phía Vương Trường Sinh bên dưới.

Thấy cảnh này, trái tim Uông Như Yên nhất thời treo lên cổ họng.

Sớm từ lúc mây đen xuất hiện, Vương Trường Sinh đã hướng trên người vỗ ba lá bùa phòng ngự bậc hai, cũng lấy ra hai kiện pháp khí phòng ngự trung phẩm, hình thành nhiều vòng bảo hộ.

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, hơn phân nửa lôi đài tràn ngập lượng lớn lôi quang màu bạc, vô số hồ quang màu bạc nhảy nhót.

Lôi quang màu bạc tan đi, quần áo trên người Vương Trường Sinh có chút rách nát, trên người mặc một bộ áo giáp màu vàng hào quang ảm đạm, ngoài thân có chút ngăm đen.

Sắc mặt Triệu Vân Lôi trở nên càng thêm ngưng trọng, trầm giọng nói: “Vương đạo hữu, còn có một chiêu cuối cùng, ta sẽ không nương tay nữa.

”Nghe lời hắn nói, hai chiêu trước, hắn vẫn chưa sử dụng toàn lực.

Sắc mặt Vương Trường Sinh căng thẳng, vội vàng lấy ra Huyền Âm Sa, xoay vù vù, hóa thành một cái bát sứ màu đen, úp ngược hắn ở bên trong, quanh thân có lượng lớn điểm sáng màu lam hiện lên, nhanh chóng bao vây bát sứ màu đen.

Ánh sáng màu trắng lóe lên, một cái bát sứ màu trắng thật lớn úp Vương Trường Sinh ở bên trong.

Triệu Vân Lôi hít sâu một hơi, bắt pháp quyết, tiếng sấm sét vang dội, quanh thân hiện ra lượng lớn hồ quang màu bạc, nhanh chóng ngưng tụ thành một con lôi hổ màu bạc dài hơn một trượng, thể tích lôi hổ màu bạc không ngừng phình to.

Không đến ba nhịp thở, lôi hổ màu bạc đã phóng to dài tới bảy tám trượng, cao hơn hai trượng, sắc mặt Triệu Vân

Lôi cũng theo đó tái nhợt đi.


Đôi mắt lôi hổ màu bạc chuyển động không thôi, một bộ dáng rất sống động.

“Đi.

”Theo một tiếng của Triệu Vân Lôi hạ xuống, lôi hổ màu bạc rống to một tiếng, bổ nhào về phía Vương Trường Sinh.

“Không ổn, mau tản ra, tản ra.

”Sắc mặt Dương Tông Ngạn biến đổi hẳn, vội vàng la to.

Không cần hắn nói, người tu tiên vây xem vội vàng tản ra.

Một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, con hổ to lớn màu bạc nổ tung ra, hóa thành một vầng mặt trời màu bạc, màn hào quang màu xanh che kín lôi đài không chống đỡ được một lát đã tan vỡ, cũng may người vây xem cách khá xa, chưa bị dư âm đấu pháp lan đến.

Vầng mặt trời màu bạc tan đi, lôi đài biến mất không thấy nữa, Triệu Vân Lôi đứng ở trong một đống đá vụn, mặt không còn màu máu.

Một màn hào quang màu vàng nhạt bao phủ Vương Trường Sinh, sắc mặt Vương Trường Sinh hơi tái nhợt, trên mặt treo nụ cười mỉm.

May mà lúc ra sân, Uông Như Yên giao trận phù Kim Cương Khốn Yêu Trận bậc hai thượng phẩm cho Vương Trường Sinh, nếu là trận phù bậc hai thượng phẩm bình thường, chưa chắc chống đỡ được một đòn toàn lực của Triệu Vân Lôi, nhưng Kim Cương Khốn Yêu Phù là phiên bản đơn giản hoá của trận pháp bậc ba Kim Cương Khốn Ma Trận, lực phòng ngự vượt xa trận phù bậc hai thượng phẩm bình thường.

“Phật môn trận phù!”Triệu Vân Lôi nhíu chặt lông mày.

Trận phù Vương Trường Sinh triệu ra hiển nhiên không phải trận phù bậc hai bình thường, nếu không không có khả năng tiếp được một đòn toàn lực của hắn.

Dựa theo ước định, hắn đã thua.


Triệu Vân Lôi cũng không nói gì, xoay người trở lại đám người.

Vương Trường Sinh đánh bại Triệu Vân Lôi, xếp hạng ba, Triệu Vân Lôi đứng hạng bốn.

Kế tiếp, người khác thay nhau tỷ thí, cực kỳ kịch liệt, bởi vì sửa lại quy củ, bốn người dự thi liên tục thua hai trận, không thể đứng trong mười hạng đầu.

Uông Như Yên dựa vào Thanh Quang Kính và năm con rối thú bậc hai trung phẩm, may mắn đánh bại hai đối thủ, đạt được hạng chín.

Nếu không phải sửa lại quy củ, Uông Như Yên là không có khả năng xếp hạng chín.

Dương Tông Ngạn nói vài câu khách sáo, trao phần thưởng trước mặt mọi người.

Vương Trường Sinh đạt được ba mươi cân Huyền U Hàn Thủy chưa pha loãng, dựa theo quy củ đại hội luận kiếm trước kia, giúp Dương gia làm một việc, hắn còn có thể đạt được ba mươi cân Huyền U Hàn Thủy.

Uông Như Yên đạt được một tấm Kim Lôi Phù bậc hai trung phẩm, hoàn thành nhiệm vụ, còn có thể đạt được một tấm.

“Đạo hữu muốn đạt được thưởng ngoài định mức, đi theo Dương mỗ, nhắc nhở trước một câu, sẽ có nguy hiểm tính mạng, thưởng không dễ lấy như vậy.

”Dương Tông Ngạn bỏ lại một câu, lấy ra một bức tranh cuộn tròn màu vàng kích thước mấy trượng.

.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện