Nghe xong lời này, bốn người bọn Vương Trường Nguyệt dở khóc dở cười, con bé này căn bản không để ý mình bị trận pháp vây khốn, cả đầu óc nghĩ là luyện chế con rối thú.“Được rồi, cháu về sau không được xông bừa vào chỗ ở của cô cô nữa, chỗ ở của người khác cũng tương tự, theo bà nội trở về đi! Bà nội làm đồ ăn ngon cho cháu.”“Vẫn là bà nội thương cháu.
Cô cô, chờ cháu luyện chế ra con rối thú bậc một thượng phẩm, cháu cầm tới cho cô xem.”Vương Minh Viễn và Liễu Thanh Nhi dẫn Vương Thanh Thiến rời khỏi, hai tay Vương Thanh Thiến ôm con rối gỗ hình hổ.
“Tẩu tử, thật ngại quá, lần sau muội nếu là không ở nhà, khẳng định sẽ không kích hoạt trận pháp.”Vương Trường Nguyệt dùng một loại giọng xin lỗi nói.“Việc này cũng không phải lỗi của muội, cha cùng mẹ là quá cưng chiều Thanh Thiến, Thanh Chí nghẹn cả ngày không nói được mười câu, Thanh Thiến tương đối hoạt bát, có thể nói chuyện với bọn họ cả buổi, bọn họ tự nhiên tương đối cưng chiều Thanh Thiến.
Muội cần bố trí trận pháp thì bố trí trận pháp, sau khi trở về, ta nhất định sẽ quản giáo nghiêm thêm.”“Thanh Thiến còn nhỏ, tẩu tử cũng không cần quá nghiêm khắc, muội nhìn ra được, nha đầu này là thật lòng thích thuật con rối, nó ngày sau thành tựu chưa chắc kém ca ca.
Đúng rồi, đám người ca ca cũng rời khỏi hơn một năm rồi, hẳn là đến Thái Nhất tiên môn rồi nhỉ!”“Không biết, Ngụy quốc cách Thái Nhất tiên môn quá xa, đưa tin cực kỳ bất tiện, chúng ta bảo vệ tốt gia tộc, chờ bọn họ trở về là được.
Đúng rồi, Trường Nguyệt, muội mấy ngày nay đã đi đâu?”Vương Trường Nguyệt mỉm cười, nói: “Muội đi giúp Thanh Kỳ bố trí Tụ Hỏa Trận, giúp nó luyện đan, Thanh Kỳ đã có thể luyện chế ra Thanh Nha Đan.”“Không tệ, chờ Thanh Kỳ nâng cao tỷ lệ thành công, chúng ta lại có thêm một nguồn thu nhập.”Hai người nói chuyện phiếm một lát, Uông Như Yên liền cáo từ rời khỏi.Chế Phù viện, Vương Thanh Vân ngồi xếp bằng ở trước một cái bàn gỗ màu xanh, tay trái cầm một cây bút ngọc màu bạc, hết sức chăm chú vẽ cái gì đó ở trên một con hạc giấy màu xanh.Vương Trường Vũ và Lý Khải Văn đứng ở cách đó không xa, nín thở tập trung, không dám tạo ra chút tiếng động nào, sợ quấy nhiễu Vương Thanh Vân.Từng phù văn màu xanh xuất hiện ở trên thân con hạc giấy màu xanh, mặt ngoài hạc giấy màu xanh bao phủ một tầng thanh quang nhàn nhạt.Sau non nửa canh giờ, Vương Thanh Vân buông bút vẽ bùa, không để ý tới việc lau mồ hôi trên mặt.Nàng bắt pháp quyết, đánh một đạo pháp quyết ở trên con hạc giấy màu xanh, thấp giọng quát: “Phù binh hạc giấy, lên.”Bề mặt hạc giấy màu xanh sáng lên một đợt thanh quang chói mắt, hình thể tăng vọt tới hơn trượng, ngoài thân trải rộng phù văn màu xanh.Nàng nhảy đến trên lưng hạc giấy màu xanh, bắt pháp quyết, hạc giấy màu xanh dang đôi cánh, bay lên trời, bay về phía bầu trời.“Thành công rồi, rốt cuộc thành công rồi.”Sắc mặt Lý Khải Văn đỏ bừng, kích động nói.Hắn tốn hơn hai mươi năm thời gian, nghiên cứu phương pháp luyện chế phù binh, hắn và Vương Trường Vũ cùng nhau nghiên cứu luyện chế phù binh, Vương gia luôn hết sức ủng hộ, cung cấp các loại tài liệu chế phù.Trải qua lượng lớn thí nghiệm, Lý Khải Văn và Vương Trường Vũ cảm thấy vấn đề xảy ra ở trên giấy bùa, bọn họ tự mình động thủ chế tác giấy vẽ bùa.Vương Thanh Vân kế thừa thiên phú của bọn họ ở phương diện phù triện, trải qua lượng lớn luyện tập, nàng rốt cuộc luyện chế ra phù binh phi hành bậc một hạ phẩm.Kích động nhất không ai hơn Lý Khải Văn.
Tổ tiên Lý gia xuất thân Tử Tiêu môn, từng luyện chế phù binh, đáng tiếc truyền tới hắn