“Nhị thập nhất thúc, thúc ở phòng nghị sự trước, trong thời gian này đừng gặp mặt bất luận kẻ nào, cái này là tốt cho gia tộc, hy vọng thúc có thể hiểu, cháu sẽ tìm một chỗ an trí thúc thật tốt.”Vương Minh Giang mặt đầy cay đắng, gật gật đầu: “Không có vấn đề, ta biết nặng nhẹ.
Trường Sinh, Tráng Thần Dịch còn có một phần ba, cháu nhận lấy đi! Có lẽ cháu có thể xem xét nội dung bên trong ngọc thạch truyền thừa, như vậy Trường Phong cũng không tính là chết vô ích.”Hắn lấy ra một bình sứ màu trắng, đưa cho Vương Trường Sinh.Vương Trường Phong chết, đổi lấy ngọc thạch truyền thừa cùng Tráng Thần Dịch, Vương Minh Giang áy náy khó yên, không dám độc chiếm Tráng Thần Dịch.Vương Trường Sinh cũng không chối từ, nhận bình sứ màu trắng.Đi ra khỏi phòng nghị sự, Vương Trường Sinh tìm được Vương Thanh Khải, hỏi hắn tình huống trong tộc.Vương Thanh Khải hôm nay đã ngồi vững vị trí gia chủ tạm quyền, xử lý công việc gia tộc gọn gàng ngăn nắp.Biết được Vương Thanh Sơn và Vương Trường Hào săn giết yêu thú, mang về một viên Trúc Cơ Đan, Vương Trường Sinh rất vui vẻ, có chút đau lòng là, đã chết mất mười hai tộc nhân Luyện Khí kỳ.“Thanh Khải, tin tức Minh Giang thúc trở về, không thể truyền ra ngoài, lại càng không cho phép nói cho người khác, Trường Thái cũng tương tự, việc này liên quan trọng đại, trừ mấy người chúng ta, bất luận kẻ nào cũng không thể được Minh Giang thúc từng trở về.”Vương Trường Sinh trịnh trọng dặn dò.Vương Thanh Khải gật gật đầu, nói: “Cháu biết rồi, cửu thúc.”Vương Trường Sinh dặn dò vài câu, nâng bước đi về phía chỗ ở.Vương Thanh Viễn đang báo cáo với Uông Như Yên cái gì, Uông Như Yên cũng đã xuất quan, vẫn là Trúc Cơ tầng năm.Nàng vừa xuất quan, lập tức bảo Vương Thanh Chí tìm đến Vương Thanh Viễn, hỏi tình huống Vương Bình An.Vương Bình An không có linh căn, nhưng chung quy là một miếng thịt trên người nàng rơi xuống, trong lòng nàng luôn nhớ đứa con trai này.“Cửu thẩm, cháu đã tra, ba đứa con của Bình An, đều không có linh căn.”Vẻ mặt Uông Như Yên có chút ảm đạm, gật gật đầu, hỏi: “Không sao, cháu làm tốt lắm.
Thanh Viễn, Bình An bên kia, cháu để ý nhiều hơn.”“Cháu biết rồi, cửu thẩm, cháu sẽ lưu tâm.
Cháu đã đề nghị Bình An cưới hai người thiếp, cha mẹ các nàng đều là người tu tiên, tỷ lệ sinh ra người tu tiên lớn hơn một chút.”Vương Thanh Viễn biết Uông Như Yên hy vọng Vương Bình sinh ra con cái có được linh căn, liền đề nghị Vương Bình An nạp thiếp.“Có thể sinh ra người tu tiên tốt nhất, không thể cũng không sao, ta chỉ hy vọng đứa nhỏ này bình an, sống lâu trăm tuổi.
Nói tới, tuổi Thanh Viễn cháu cũng không nhỏ nữa nhỉ! Cũng nên thành thân rồi, có nhìn trúng cô nương nhà ai hay không? Cửu thẩm làm chủ cho cháu.”Vương Thanh Viễn vẫn luôn hỗ trợ chiếu cố Vương Bình An, Uông Như Yên tính giúp hắn tìm một hôn sự tốt.Vương Thanh Viễn làm người ổn trọng, làm không ít cống hiến cho gia tộc, nhưng không có công lớn, rất khó đạt được Trúc Cơ Đan, hắn quản lý tài vụ gia tộc, muốn lập công lớn thật đúng là không dễ dàng.Hắn đã hơn năm mươi tuổi, lấy tình huống trước mắt của gia tộc, rất khó cho hắn một viên Trúc Cơ Đan.Vương Thanh Viễn cũng biết, mấy năm nay, hắn chiếu cố Vương Bình An, tâm tư tu luyện phai nhạt đi rất nhiều, cũng muốn thành gia lập nghiệp rồi.“Cháu cũng muốn thành thân, nhưng cháu lớn tuổi, sợ là không có ai để ý cháu.”Uông Như Yên cười khẽ một cái, nói: “Xem cháu nói gì kìa, cái gì lớn tuổi, hôn sự của cháu bao ở trên người cửu thẩm, ta nhất định chọn cho cháu một hôn sự hài lòng.”Vương Thanh Viễn giúp nàng chiếu cố Vương Bình An nhiều năm, bánh ít đi, bánh quy lại, nàng tự nhiên phải tìm cho Vương Thanh Viễn một hôn sự tốt.“Tuổi của Thanh Viễn là không nhỏ