Lâm Ngọc Hinh là Tử Tiêu môn bồi dưỡng ra, nhưng nàng họ Lâm, nếu là chậm chạp không hóa giải mâu thuẫn nhỏ này, tương lai có thể là vấn đề lớn, một nữ tộc nhân Luyện Khí kỳ, có thể hóa giải khoảng cách của hai nhà trước đó, cớ sao mà không làm.“Người một nhà không nói lời hai nhà, về sau chúng ta là thân gia rồi, cháu nội của ta cưới cháu gái của ngươi, hai nhà chúng ta về sau cần hợp tác nhiều hơn mới được.
Lâm tiên tử, Tử Tiêu môn sở trường chế tác phù triện, các ngươi cần không ít lá bùa trống nhỉ! Vương gia chúng ta có không ít lá bùa trống, chúng ta hợp tác, ngươi xem thế nào?”Hồng Diệp lĩnh khai khẩn sáu mươi mẫu linh điền, toàn bộ gieo trồng Thất Tinh Thảo, dùng để chế tác lá bùa trống, nhưng chế phù sư của Vương gia cũng không nhiều, lượng tiêu dùng không lớn, cộng thêm da cá của Kim Lân Lý Ngư (cá chép vảy vàng) cũng có thể chế tác lá bùa, bởi vậy, Vương gia trữ lượng lớn lá bùa trống, đặt ở trong cửa hàng bán, một năm cũng không bán bao nhiêu.Bây giờ Kim Lân Lý Ngư đã không dễ bán, nếu không da cá Kim Lân Lý Ngư có thể lấy để luyện chế lá bùa, Vương gia đã sớm không nuôi Kim Lân Lý Ngư nữa.Tử Tiêu môn lấy phù triện thuật nổi tiếng các quốc gia chung quanh, số lượng chế phù sư rất nhiều, lượng lá bùa dùng khẳng định không ít, nếu có thể hợp tác với Tử Tiêu môn, lá bùa trống của Vương gia liền không lo nguồn tiêu thụ nữa.“Nếu chất lượng lá bùa không có vấn đề, thiếp thân có thể hợp tác với Vương gia các ngươi, về phần giá, để người bên dưới đi nói chuyện đi!”Lâm Ngọc Hinh sảng khoái đáp ứng, Tử Tiêu môn cần lượng lớn lá bùa, có hợp tác với nhiều gia tộc tu tiên, bây giờ thêm một cái Vương gia mà thôi.Nghe xong lời này, nụ cười trên mặt Vương Trường Sinh càng đậm hơn, nói: “Lâm tiên tử là trưởng lão Tử Tiêu môn, hẳn là hiểu được phù triện thuật nhỉ!”“Thiếp thân là một vị chế phù sư bậc hai thượng phẩm, như thế nào? Vương đạo hữu cũng hứng thú đối với phù triện thuật?”Vương Trường Sinh mỉm cười, nói: “Tiện nội rất hứng thú đối với phù triện thuật, không biết Lâm tiên tử có thể chỉ điểm bến mê hay không?”Uông Như Yên là chế phù sư bậc hai trung phẩm, nếu là Lâm Ngọc Hinh có thể chỉ điểm đôi chút, được lợi rất nhiều.“Chỉ thì điểm không dám, nếu là Vương phu nhân cảm thấy hứng thú đối với phù triện thuật, thiếp thân có thể tham thảo với nàng ấy một lần.”Vương Trường Sinh mừng rỡ, gọi Uông Như Yên tới, để cho nàng và Lâm Ngọc Hinh trao đổi phù triện thuật.Lâm Ngọc Hinh ở đạo phù triện trình độ rất sâu, Uông Như Yên trao đổi với Lâm Ngọc Hinh, được lợi rất nhiều.Nói chuyện phiếm một canh giờ, Lâm Ngọc Hinh liền cáo từ rời khỏi, Vương Trường Sinh thấy nàng ý đi đã quyết, cũng không tiện giữ lại thêm, tự mình tiễn nàng rời khỏi.Ba ngày sau, Vương Thu Hồng kết hôn, sảnh đãi khách tụ tập mấy trăm người tu tiên.Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngồi ở trên chủ tọa, sau khi uống trà cháu dâu, tặng cho bọn họ một phần quà.Vương Trường Sinh tự tay luyện chế một bộ pháp khí tặng cho bọn họ, ngoài ra, còn có năm ngàn khối linh thạch.Uông Như Yên tặng năm tấm phù triện bậc hai làm quà cho bọn họ, còn có năm ngàn khối linh thạch.Xử lý xong hôn sự của Vương Thu Hồng, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đồng thời bế quan tu luyện.Vương Thanh Sơn cùng Vương Thanh Thuân cũng bế quan tu luyện theo, trùng kích cảnh giới cao hơn.Xuân đi đông đến, thời gian như thoi đưa, bảy năm thời gian rất nhanh đã trôi qua.Thái Nhất tiên môn, ngọn núi nào đó toàn thân màu đỏ.Một đạo hào quang màu trắng từ chân trời nơi