Bản thân Phệ Hồn Kim Thiền không có lực công kích lớn bao nhiêu, thuộc loại linh trùng phụ trợ, có thể thông qua phương thức cắn nuốt tinh hồn, lớn mạnh thần thức chủ nhân của nó.Vương Thanh Linh vì bồi dưỡng con Phệ Hồn Kim Thiền này, hầu như là đập nồi bán sắt, mang linh thú linh cầm bồi dưỡng hơn phân nửa đều bán trao tay cho gia tộc, ăn dùng tiết kiệm, bồi dưỡng ra một con Phệ Hồn Kim Thiền bậc hai.Vương Thanh Linh biết, thần thức càng mạnh, có thể khống chế càng nhiều con rối thú.“Bát muội, lá gan của muội đủ lớn, không nhận chủ cũng dám chăn nuôi đến bậc hai, muội không sợ nó thương tổn muội sao?”Vương Thanh Sơn cau mày nói.Vương Thanh Linh cười ngọt ngào, nói: “Sẽ không, Tiểu Kim rất ngoan, muội nuôi từ nhỏ tới lớn, có nhận chủ hay không không sao cả.
Hơn nữa, muội cũng vừa mới bồi dưỡng nó đến bậc hai, vừa vặn cửu thúc xuất quan, muội liền đưa nó cho cửu thúc.”“Phệ Hồn Kim Thiền!”Ánh mắt Vương Trường Sinh nhìn về phía con ve vàng to lớn che kín sự nóng rực.
Kỳ trùng trên Thiên Địa Kỳ Trùng Bảng, đều là kỳ trùng khó gặp, Uông Như Yên chăn nuôi một đôi Bích Nhãn Hàn Tàm, nhưng xếp hạng tương đối thấp.Có con Phệ Hồn Kim Thiền này, thần thức Vương Trường Sinh có thể chậm rãi tăng lên, vô luận là tu luyện 《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》 hay đấu pháp, đều cực kỳ thuận tiện.Vương Thanh Linh tốn gần ba mươi năm thời gian, mới bồi dưỡng con trùng này đến bậc hai hạ phẩm, quá lãng phí thời gian rồi.Vương Thanh Linh cũng biết hao phí thời gian, nhưng Phệ Hồn Kim Thiền bậc một hạ phẩm cùng Phệ Hồn Kim Thiền bậc hai hạ phẩm, căn bản không thể so sánh.“Thanh Linh, cháu làm tốt lắm, con Phệ Hồn Kim Thiền bậc hai hạ phẩm này, đổi cho cháu ba vạn điểm công đức.”Nếu là linh trùng bậc hai khác, không đáng giá nhiều điểm công đức như vậy.Vương Thanh Linh bỏ vào lượng lớn tinh lực cùng thời gian cho con Phệ Hồn Kim Thiền này, Vương Trường Sinh mới sẽ đổi nhiều điểm công đức như vậy.Vương Thanh Linh cười ngọt ngào, cảm kích nói: “Cảm ơn cửu thúc.”“Làm việc cho gia tộc, đúng ra nên được ngợi khen, nhưng lần sau nếu là kiếm được kỳ trùng kỳ cầm gì, cháu có thể mình chăn nuôi, cũng có thể giao cho gia tộc, đừng một mình chăn nuôi, như vậy sẽ chậm trễ việc tu luyện của cháu.
Gia tộc trước mắt không có Trúc Cơ Đan, cháu muốn Trúc Cơ, còn cần chờ một chút.”“Cháu gái hiểu, cháu gái cũng đã chờ nhiều năm như vậy, cháu gái chờ được nổi.”Vương Trường Sinh gật gật đầu, thu hồi Phệ Hồn Kim Thiền, bảo nàng lui xuống.“Thanh Sơn, Thanh Thuân, các cháu về thu thập một chút, ta tính dẫn các cháu đến Nam Hải.
Nam Hải tài nguyên tu tiên phong phú, các cháu ở nơi đó săn giết yêu thú, có thể đạt được càng nhiều tài nguyên tu tiên hơn, nhưng tương đối, sẽ càng thêm nguy hiểm.
Tình huống Nam Hải khá phức tạp, ngư long hỗn tạp, các cháu dám đi không?”Vương Trường Sinh chậm rãi nói, giọng điệu nghiêm khắc.Vương Thanh Sơn cười nhạt, nói: “Cơ duyên và nguy hiểm là cùng tồn tại, người tu tiên vốn là nghịch thiên làm việc, có gì không dám.
Cửu thúc nếu là không đề cập tới, cháu cũng muốn cùng thập nhị đệ tới Nam Hải, nhưng tu sĩ Trúc Cơ của chúng ta quá ít, chỉ dựa vào cháu cùng thập nhị đệ hai người, nếu là gặp tranh chấp, rất khó bảo vệ người khác chu toàn.”Chuyến đi Thái Nhất tiên môn, hắn thỉnh giáo Vương Minh Nhân một lần tình huống Nam Hải, Vương Thanh Sơn đối với Nam Hải hướng tới đã lâu, Nam Hải là nơi khởi nguyên của tu tiên giới, phàm là người tu tiên có chút thực lực, đều muốn tới Nam Hải phát triển.Vương Thanh Khải cười hàm hậu, nói: “Cửu thúc có lệnh, cháu nhất định vâng theo.”“Ta chuẩn bị đi Nam