Một đợt tiếng vang trầm “Bùm bùm” như rang đậu vang lên, tấm khiên khổng lồ màu trắng lay động lên xuống, mặt ngoài có thêm một mảng lớn hố rãnh.
Tiếng vang trầm “ầm ầm” từ lòng đất truyền đến, tựa như có cái gì từ lòng đất chui qua.
Vương Trường Sinh hơi biến sắc, không nói hai lời, tay phải vỗ lưng ngựa, tung người bay lên.
Một tiếng nổ thật lớn vang lên, một cái mồm khổng lồ như chậu máu chợt chui từ dưới đất lên, lập tức nuốt lấy Thanh Lân Mã.
Yêu thú nuốt chửng Thanh Lân Mã là một con giun màu vàng thật lớn, ngoài thân trải rộng linh văn màu vàng, thân to như vại nước.
Yêu thú này có một cái mồm to như chậu máu trải rộng răng nanh màu máu, nhai vài cái, Thanh Lân Mã đã bị nó nuốt.
Thanh Lân Mã làm bạn Vương Trường Sinh nhiều năm, chết ở trong miệng yêu thú, Vương Trường Sinh cảm thấy cực kỳ đau thương.
Hai cái bóng màu vàng là hai con chim quái dị màu vàng hình thể thật lớn, yêu vật này đầu sư tử thân chim ưng.
Hắn không kịp bi thương, bắt pháp quyết, Hàn Vân Bình phun ra một mảng lớn khí lạnh màu trắng, vần vũ một trận, hóa thành ba con mãng xà khổng lồ màu trắng phần thân thô to, phân biệt lao về phía hai cái bóng màu vàng cùng con giun màu vàng.
“Ầm ầm ầm!”Ba con mãng xà khổng lồ màu trắng vừa tới gần mục tiêu, thân thể chợt nổ tung, hóa thành một mảng lớn khí lạnh màu trắng, hai con chim quái dị màu vàng hung hăng vỗ cánh, nhanh chóng bay lên, khí lạnh màu trắng chỉ va chạm vào móng vuốt của chúng nó, móng vuốt nhanh chóng kết băng.
Non nửa cái đầu của con giun màu vàng bị đóng băng, biến thành tượng băng.
Nhân cơ hội này, Vương Trường Sinh thu hồi Hàn Vân Bình, hóa thành một độn quang màu lam xé gió chạy đi, tốc độ cực nhanh.
Hai con chim quái dị màu vàng muốn đuổi theo, tiếng sét nổ vang, một mảng lớn tia chớp màu lam bắn nhanh đến.
Chúng nó vội vàng đập cánh, phóng ra một mảng lớn lưỡi đao gió màu vàng, đồng thời nhanh chóng bay lên.
“Ầm ầm ầm!”Một đợt tiếng nổ thật lớn vang lên, lưỡi đao gió màu vàng rậm rạp đánh vỡ nát tia chớp màu lam, một làn sóng khí cường đại càn quét ra xung quanh.
Lúc này, Vương Trường Sinh đã chạy xa.
Hai con chim quái dị màu vàng lượn vòng một cái, từ trên cao lao xuống, đánh về phía con giun màu vàng.
Một đợt tiếng nổ thật lớn vang lên ở bên tai Vương Trường Sinh, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi, Thiên Lang bí cảnh thật đúng là nguy hiểm, một lần xuất hiện ba con yêu thú bậc ba, nếu không phải hắn chạy nhanh, chỉ sợ đã dữ nhiều lành ít.
Khiến Vương Trường Sinh cảm thấy đau lòng là, Thanh Lân Mã bị con giun màu vàng ăn mất, xem ra mặt đất cũng không an toàn.
Hắn thả ra một con ngựa nhỏ rối thú, xoay người lên ngựa.
Con rối hình ngựa chở Vương Trường Sinh, nhanh chóng chạy về phía trước.
Một ngày sau, Vương Trường Sinh xuất hiện ở trên một mảng dốc đất cao ngất, theo ánh mắt hắn nhìn lại, có thể nhìn thấy một mảng lớn rừng rậm màu đen.
Vương Trường Sinh bắt pháp quyết, con rối thú hình ngựa dưới thân tứ chi cử động, nhanh chóng chạy về phía rừng rậm.
Ngay tại lúc hắn tới gần rừng rậm, mặt đất bên trái chợt toát ra hai bóng đen, hóa thành bóng đen rậm rạp, lao về phía Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh sớm có phòng bị, nâng tay phải lên, vô số hạt cát màu vàng bay ra, nháy mắt hóa thành một tấm khiên màu vàng cao mấy trượng, che ở bên trái.
Một đợt tiếng “phành phành” vang lên trầm trầm, mặt ngoài tấm khiên màu vàng có thêm hơn trăm cái lỗ to bằng ngón tay.
Nhân cơ hội này, Vương Trường Sinh vỗ con rối thú hình ngựa dưới thân, tung người bay đến giữa không trung, cách mặt đất hơn mười trượng.
Mặt đất gập ghềnh một trận, kịch liệt chớp lên, một con bọ cạp hình thể thật lớn từ lòng đất chui ra.
Ngoài