《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》 lợi dụng thiên địa linh thủy rèn luyện thân thể, đạt tới mục đích luyện thể, mỗi lần thiên địa linh thủy rèn luyện thân thể, Vương Trường Sinh đều cảm giác như bị kim đâm, toàn thân đau đớn khó chịu.
Một lát sau, ngoài thân Vương Trường Sinh bùng lên hào quang màu lam, khuôn mặt khôi phục bình thường, hắn cảm giác toàn thân đều tràn ngập lực lượng.
Thân thể hắn vốn đã tương đối cường hãn, cộng thêm Canh Kim Thiên Cương không ngừng cường hóa thân thể hắn, thân thể hắn nhắm chừng không kém yêu thú bậc ba bao nhiêu, về phần có thể đỡ pháp bảo công kích hay không, trong lòng Vương Trường Sinh cũng không tự tin, hắn cũng sẽ không ngốc nghếch đến mức dùng thân thể ngăn cản pháp bảo công kích.
Đi ra khỏi mật thất, Vương Trường Sinh tính quan sát tằng tôn nữ một phen, một đợt tiếng nổ đinh tai nhức óc chợt vang lên, mặt đất kịch liệt chớp lên.
Trong lòng Vương Trường Sinh chấn động, hóa thành một đạo độn quang màu lam bay ra ngoài.
Bên ngoài Thanh Liên sơn trang, hai tên bán yêu đứng ở trên không, vẻ mặt lạnh lùng.
Một nam một nữ, nam lưng hùm vai gấu, cơ bắp căng phồng, tràn ngập lực lượng, lưng mọc một đôi cánh màu đỏ lớn cả trượng, nữ sau lưng có một đôi cánh mỏng màu xanh nhạt, tròng mắt là màu vàng.
Bọn họ phụng mệnh xâm nhập nội địa Nhân tộc, làm ra một ít động tĩnh lớn, giảm bớt áp lực của tiền tuyến.
Năm tông phái Ngụy quốc truyền thừa hơn một ngàn năm, vẫn luôn có tu sĩ Kết Đan tọa trấn, mà Vương gia xuất hiện tu sĩ Kết Đan còn chưa đến trăm năm, hồng đương nhiên phải chọn quả mềm mà bóp.
Bọn họ bắt được nhiều vị tu sĩ Trúc Cơ lạc đàn, nghiêm hình bức cung, mới biết được mấy tin tức này.
Vương Trường Sinh bay đến giữa không trung, nhìn thấy hai tên bán yêu, trong lòng thầm kêu không ổn, Nhân Yêu hai tộc đang khai chiến, hai tên bán yêu Kết Đan kỳ lúc này tới, đương nhiên không phải đến uống trà.
Hai tên bán yêu, một tên Kết Đan tầng ba, một tên Kết Đan tầng bốn.
Thanh Liên sơn trang nổ vang tiếng cảnh báo, một ít kiến trúc bị điểm hỏa, Vương Thanh Khải vội vàng tổ chức tộc nhân dập lửa.
Hai tên bán yêu cũng không nói lời thừa, nhìn nhau một cái, hóa thành hai luồng độn quang, lao thẳng về phía Vương Trường Sinh.
Ánh mắt Vương Trường Sinh lạnh lùng, lấy ra Cửu Khúc Thần Sa cùng Hàn Vân Bình, Cửu Khúc Thần Sa biến ảo thành một con giao long cát màu vàng hình thể thật lớn, giương nanh múa vuốt đánh về phía nữ tử áo sam xanh.
Hàn Vân Bình phun ra một mảng lớn kim băng màu trắng, khí thế hùng hổ đánh về phía thanh niên áo đỏ.
Hắn lấy ra Như Ý Huyền Ngọc Côn, sau khi rót vào pháp lực, Như Ý Huyền Ngọc Côn tỏa sáng rực rỡ, nhanh chóng kéo dài mấy chục lần, cánh tay khẽ động, một mảng lớn bóng côn mang theo một luồng khí thế Thái Sơn áp đỉnh, đánh về phía nam tử áo đỏ.
Khóe miệng thanh niên áo đỏ hơi nhếch lên, lộ ra một chút châm chọc, hung hăng vỗ cánh sau lưng, một trận cuồng phong bay ra, kim băng màu trắng rậm rạp đánh lên cuồng phong, bộc phát ra một đợt tiếng trầm đục như rang lạc, kim băng màu trắng lục tục tán loạn biến mất.
Hắn lật tay, một cây lang nha bổng lập lòe hào quang màu đỏ xuất hiện trên tay, nháy mắt phóng to, đánh về phía Như Ý Huyền Ngọc Côn.
Người tu tiên Nhân tộc đấu pháp bình thường cách khoảng cách rất xa thi triển pháp thuật, hoặc dùng pháp bảo công kích đối thủ, Yêu tộc càng thích áp sát vật lộn hơn, dựa vào thân thể mạnh mẽ xé nát đối thủ.
Khanh khanh!Một lực phản chấn mạnh mẽ ập tới, trong mắt Vương Trường Sinh lóe lên sự tàn khốc, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
Hai tên bán yêu Kết Đan kỳ, nếu xử