Vương Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ, gật đầu nói: “Chúng ta rút thời gian đi Đào Sơn một chuyến.
Thanh Thuân, chúng ta ở Nam Hải thuê hai hòn đảo, chuẩn bị đưa năm mươi tộc nhân qua, cháu điều động một đám tộc nhân, mười Trúc Cơ, bốn mươi Luyện Khí, tốt nhất dẫn hai vợ chồng qua, sinh con đẻ cái.
Đưa theo nhị thập nhất thẩm, thím ấy đã là Trúc Cơ tầng tám, điều kiện cho phép thì giúp thím ấy trùng kích Kết Đan kỳ.”Dặn dò Vương Thanh Thuân vài câu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liền rời khỏi, bọn họ tới chỗ ở của Vương Trường Nguyệt, truyền tống đến Hồng Diệp lĩnh.Tầng hầm ngầm chưa nhìn thấy vợ chồng Diệp Lâm, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên ra bên ngoài.Trong lòng Diệp Lâm bế một bé gái hồng hào trắng trẻo, Vương Trường Nguyệt đang chơi với bé gái, trên mặt hai người tràn đầy nụ cười hạnh phúc.Thấy một màn như vậy, Vương Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm một hơi, xem ra cảm tình của Diệp Lâm và Vương Trường Nguyệt rất tốt.“Trường Nguyệt, muội phu, chúng ta đã trở lại, đây là cháu của ta sao?”Vương Trường Sinh cười nói, đi về phía bọn họ.“Ca, ca trở về vừa lúc, đây là cháu gái của ca, Diệp Hải Đường.”“Đến, cho bác ôm một cái, Diệp Hải Đường, tên này không tệ.”Vương Trường Nguyệt cười cười, trêu ghẹo: “Phu quân vốn muốn đặt tên Diệp Hồng Đậu, muội nói nào có nữ hài tử tên như vậy.”“Trường Nguyệt, nếu tẩu tử nhớ không lầm, muội thích nhất ăn bánh đậu đỏ, muội phu đặt cái tên này là vì muội nhỉ! Cũng chỉ muội phu dám đặt loại tên này.”Diệp Lâm ngượng ngùng cười, nói: “Ta cảm thấy Diệp Hồng Đậu rất dễ nghe, đứa con thứ hai của chúng ta nếu là con gái, thì đặt tên Diệp Hồng Đậu, nam thì đặt tên Diệp Ngọc Đồng.”Nói chuyện phiếm vài câu, Vương Trường Sinh đưa bé gái cho Vương Trường Nguyệt, nói cho Diệp Lâm, bọn họ ở Nam Hải thuê hai hòn đảo, chuẩn bị dẫn người đi qua phát triển.Vương Trường Sinh hy vọng một nhà ba người Diệp Lâm đều qua đó.
Diệp Lâm là trận pháp sư bậc ba thượng phẩm, có thể hỗ trợ bố trí trận pháp bậc ba cùng truyền tống trận cỡ trung, nối liền hai hòn đảo lại với nhau, thuận tiện trợ giúp, thuận tiện thăng cấp linh mạch của hòn đảo.“Nam Hải? Nơi đó tài nguyên tu tiên quả thật phong phú, nhưng rất loạn, Cửu U tông chúng ta từng ở Nam Hải thành lập một phân đà, không đến mười năm, tu sĩ Kết Đan đã chết bảy vị.”Diệp Lâm cau mày nói, nghe giọng điệu hắn, không tán đồng Vương gia đi Nam Hải phát triển.“Nam Hải quả thật loạn, nhưng phú quý cầu trong nguy hiểm, chỉ là loạn, tài nguyên tu tiên tương đối nhiều, nơi đó tán tu Kết Đan kỳ cũng không thiếu.”Sau khi kiến thức tu tiên giới Nam Hải giàu có, Vương Trường Sinh cảm thấy Đông Hoang bố cục quá nhỏ, dựa núi ăn núi gần nước ăn nước, Đông Hoang Nhân tộc cũng không chiếm được bao nhiêu địa bàn, địa bàn của Vương gia cũng không lớn, hai hòn đảo bọn họ bây giờ thuê, tùy tiện một hòn đảo nào diện tích cũng lớn hơn địa bàn của bọn họ ở Đông Hoang.Diệp Lâm nhíu mày.
Nói thật, hắn rất thích cuộc sống bây giờ, chán ghét tranh đấu với người ta.
Sau khi có con, ý niệm báo thù của hắn càng lúc càng mờ nhạt, hắn bây giờ chỉ muốn bồi dưỡng Diệp Hải Đường thật tốt, không muốn bôn ba khắp nơi.“Địa bàn của gia tộc mở rộng, Hải Đường tương lai cũng có thể thêm một nơi để đi, chung quy không thể để con bé cả đời ở lại Đông Hoang chứ! Hơn nữa, chàng bố trí trận pháp, xem như lập công, tích góp điểm công đức