Đinh Khánh Lam quét mắt qua một lượt tứ phía, lườm Lý Ngộ Tranh một cái rồi nói: "Anh mới xấu, cả dòng họ nhà anh đều xấu."
"Em..."
"Mau qua chúc mừng." Đinh Khánh Lam mặc kệ Lý Ngộ Tranh vẫn đang không ngừng nhăn nhó nhìn bộ đồ của hai người với ánh mắt không hài lòng, cô sải bước tới chỗ của Trạch Thanh Hy. Từng bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng cứ vậy dừng lại trước mặt Trạch Thanh Hy, Lý Ngộ Tranh cũng vừa vặn đuổi kịp tới.
"Chúc mừng sinh nhật." Đinh Khánh Lam mỉm cười không dứt, giọng nói của cô hôm nay bỗng nhẹ nhàng hơn mọi ngày, càng hòa hợp với vẻ đẹp của cô. Lý Ngộ Tranh cũng khẽ gật đầu: "Em họ sinh nhật vui vẻ, cậu mợ đâu?"
"Ơ... dạ..."
"Cái gì? Lý Ngộ Trang vừa mới gọi Thanh Hy là gì?"
"Gì mà em họ cơ?"
"Thanh Hy là em họ của Lý Ngộ Tranh."
"Quá nóng hổi rồi!!"
"..."
"Không nghe sao?" Lý Ngộ Tranh thấy Trạch Thanh Hy vẫn đứng ngây ra đó thì không khỏi mất kiên nhẫn.
"Dạ... Ba mẹ em..."
"Ồ, A Tranh, sao giờ này con mới đến?" Chưa để Trạch Thanh Hy kịp nói hết, Trạch Đông Nam đã từ trong đi ra từ bao giờ. Ông vui vẻ tiến tới, khẽ ôm một cái xã giao cùng anh. Lý Ngộ Tranh cũng niềm nở đáp lại: "Thật xin lỗi cậu mợ, bạn gái con chuẩn bị hơi lâu." Lý Ngộ Tranh vừa dứt câu, xung quanh ai nấy đều trợn tròn con mắt... Bạn gái Lý Ngộ Tranh?
"Ồ, A Tranh có bạn gái? Ai vậy?" Quách Quỳnh Như bên cạnh cũng vô cùng chào đón Lý Ngộ Tranh, thấy anh nói vậy liền tò mò không thôi, bà ngó ngang ngó dọc, bỗng dừng mắt trên người Đinh Khánh Lam.
"Mạnh dạn đoán là bé gái này nha?" Quách Quỳnh Như nhìn Đinh Khánh Lam một lượt, đường cong trên môi ngày càng đậm hơn.
"Mợ thật tinh mắt." Lý Ngộ Tranh bật cười. Cái gì? Đến đây mấy đứa kia không khỏi bĩu môi. Thế sao bảo là tình bạn trong sáng không bao giờ