(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cậu nói xong cũng hơi hối hận đỏ mặt lén nhìn cô khuôn mặt ngây thơ đôi mắt lo lắng sợ cô giận. Y như một chú thỏ nhỏ sợ chủ nhân bỏ rơi. Thấy cô không khó chịu cậu thở phào nhẹ nhõm.Còn tưởng cô sẽ tức giận bỏ rơi cậu giữa sân trường xong bực bội tiến vào lớp chứ...-Nhật Hạ à...Tớ xin lỗi mà do thấy cậu bị trêu chọc mình không có cách nào khác cho nên mới làm vậy cậu tha cho tớ đi!Ha ha đang bị tên kia chọc tức giờ lại thấy bộ dáng này của cậu cô cũng bớt giận đi phần nào quá đáng yêu.-Ý của cậu là mai sau chúng tớ không thể yêu nhau ư? Hay cậu đã nhìn trúng bé gái nào khác mau khai.Cậu hơi sửng sốt lắc đầu: -Cậu hiểu nhầm rồi mình chỉ có cậu là bạn thôi mà. Ơ lạ nhỉ chúng tớ còn bé mà vợ chồng gì cơ?Ừ thì giờ chưa phải thì mai sau cũng có thể mà.Nhưng có vẫn nên cho bé thỏ nhỏ thời gian chuẩn bị thôi để lâu thành quả càng tốt.-Thôi cậu ngẩn ngơ cái gì, đưa tay ra nào mình dẫn cậu đi nhận lớp chứ! Hai bà mẹ nhà mình có việc bận rồi chúng ta vẫn nên tự túc thôi xong rồi lúc nào về mình sẽ đòi mẹ mình mua kem cho chúng ta.- Vì không muốn cậu khó xử cô lấy lý do để đánh trống lảng.Cậu nhẹ nhàng gật đầu ý vui tràn đầy trong mắt cô muốn mai sau cậu trở thành chồng của cô. Thật vui mong sẽ thành hiện thực.Tại quán cà phê nào đó,...Mẹ cậu đang ăn kem nhưng vẫn hơi áy náy hỏi mẹ cô: - Chị à dù gì hôm nay ngày đầu bọn nó đi học mình làm vậy là không đúng chúng ta vẫn nên về trường xem bọn nó ra sao rồi.-Ha ha em cứ lo xa con bé nhà chị nó lanh lợi lắm lo gì? Chính vì tụi nó đi học nên chúng ta mới có thời gian để nghỉ ngơi lo mà tận hưởng đi. Ăn kem nhanh lên rồi hai chị em mình đi mua sắm.Ừ có con bé Nhật Hạ chắc không có gì xảy ra đâu.Quay về phía hai bạn nhỏ tội nghiệp bị mẹ bỏ rơi phụ lòng mẹ cậu tại trường mẫu giáo hai bạn đã gặp rắc rối.Thế Anh bị tiểu lưu manh đẩy ngã không phải đùa giỡn của bọn trẻ hắn ta dùng lực rất lớn khiến cậu có chút đau.Nhật Hạ ơi...Cậu đâu rồi mau tới giúp tớ. Tớ sợ cậu mau tới đi!Nhật Hạ mới bước ra khỏi phòng vệ sinh thì một bạn học nhỏ kêu cô mau vào phòng học người đi cùng cô gặp chuyện.Nhật Hạ khẽ nhíu mày đứa nào dám đụng vào người của cô? Chán sống rồi à.Cô chạy nhanh về phía phòng học con thỏ nhỏ này sao xui xẻo thế. Cô đẩy cửa phòng học khí thế hùng mạnh liếc mắt sang phía phòng học cất giọng:-Đứa nào đụng vào người của bà đây?-Ồ, con nhỏ bạn gái tới rồi kìa chào hỏi nó phát đi. Tôi đụng vào, làm gì được con nhỏ kia? Tính làm mỹ nhân cứu anh hùng à lựa sức mình đi.Cô khinh bỉ ai lựa sức ai cơ? Cô lao về phía hắn làm một cú đá đẹp mắt. Hắn không phòng bị nên bị cô đá văng vào góc tường.Cô lại gần tát thêm cho hắn một phát nữa: -Nói thêm một điều nữa đi lúc nãy đứa