Vốn hai người Nhậm Thanh Phong, Lâm Kiếm tính trực tiếp trở về sơn môn, nhưng lại nghe Tửu Tuyền trấn ở phía nam cách Thai Châu thành ba trăm dặm có bán Thai Châu Lão Điếu, nên hai người muốn đến đó mua ít rượu mang về. Bất quá hai người mới phi hành được năm mươi dặm thì phía dưới rừng cây bay ra một con Hỏa Long dài tầm mười trượng, hướng về phía hai người công kích.
Hỏa Long lớn như thế, uy mãnh như thế. Hai người lúc này bay rất nhanh, nếu muốn chuyển hướng tránh đi tự nhiên là không thể. Trừ phi không sợ bị hỏa thiêu trực tiếp xông qua. Nhất là đối với Lâm Kiếm, một con Hỏa Long lớn như vậy chính là một phiền toái lớn.
Tuy Nhậm Thanh Phong có Thiên Giáng Bào có thể chống được Huyền Hỏa, nhưng dưới tình huống này cũng chỉ có thể chịu được một lúc. Với uy lực của Hỏa Long lớn như vậy, chí ít cũng phải là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ tu luyện Hỏa hệ công pháp mới có thể xuất ra.
Một mặt tiếp tục ngự khí Hoàng Chu để phi hành, đồng thời lại rót linh lực vào Thiên Giáng Bào để chống lại Hỏa Long, hiển nhiên là không hay gì cho lắm. Mà người phục kích chỉ cần tiến hành một lần công kích nữa thì Nhậm Thanh Phong cũng phải gặp phiền toái lớn.
Nói thì chậm mà diễn biến thì nhanh. Lúc này hai người Nhậm Thanh Phong, Lâm Kiếm đều hướng mặt đất hạ xuống. Trong nháy mắt thu hồi pháp khí, hai người dừng lại ở trên không trung chừng mười trượng. Mà Hỏa Long kia bay sát qua đầu hai người. Tiếp tục hướng trời cao bay đi. Ngay cả như vậy, hai người vẫn cảm nhận được sức nóng của Hỏa Long là vô cùng khủng khiếp.
Lúc đó, hai người thở phào nhẹ nhõm. Hỏa Long này vẫn đang duy trì bay lên trời cao. Xem ra người thi triển Hỏa Long này tu vi ít nhất cũng phải là linh tịch kỳ. Bởi vì tu vi không đủ nên không thể tiếp tục khống chế Hỏa Long, để nó bay đi xa như vậy.
Mặt khác còn một khả năng nữa là đối phương sử dụng tứ giai Hỏa Long phù. Bất quá tứ giai Hỏa Long phù không phải tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường nào cũng có thể dùng. Ngay cả với Nhậm Thanh Phong cùng Lâm Kiếm một người lợi dụng hiệu suất linh thạch cao, một người là đệ tử của trưởng lão. Hơn nữa lúc đánh chết đệ tử đồng môn Mã Đằng, họ đã từng sử dụng không ít linh thạch. Hai người đều luyến tiếc tứ giai Hỏa Linh phù này.
Tu sĩ chặn đánh giữa đường này, chỉ sợ cũng không còn tứ giai linh phù mà cho dù có đi chăng nữa cũng không thể sử dụng. Xuất ra tứ giai Hỏa Long phù để chặn đánh giữa đường, quả thực là đại thủ bút a. Cho dù là để cướp đi đồ vật nọ, chỉ sợ cũng không bù được tổn thất.
Trong lòng hai người đều đoán thế, cũng không có tùy ý đứng trên không trung nữa mà hạ xuống. Với khoảng cách cao như vậy, tuy rằng không trực tiếp ngã chết nhưng cũng khó tránh khỏi việc bị thương. Hiện giờ đang ở trên không trung mà đối phương tái sử dụng pháp thuật công kích, vậy phiền toái ngày càng lớn.
Nghĩ như vậy, hai người rất nhanh lấy ra pháp khí phi hành của mình. Một đông một tây mỗi người một hướng chạy trốn. Ngay tại lúc hai người định chạy trốn. Một tảng băng châm lớn xuất hiện, nhanh chóng đâm về phía hai người đang dừng lại trên không.
Nói cách khác, nếu hai người tiếp tục hạ xuống, không thể nghi ngờ sẽ bị tảng băng châm này đánh trúng. Từ một loạt những hành động vừa rồi cho thấy, trong rừng ắt hẳn phải có hai tên tu sĩ. Lúc trước Nhậm Thanh Phong và Lâm Kiếm không phát hiện ra đối phương, vì thế chỉ có một cách giải thích: tu sĩ phục kích, có tu vi cao hơn hai người.
“Chia nhau ra mà chạy, về tới tông môn rồi nói sau.” Nhậm Thanh Phong hét lên.
Đối phương liên tiếp công kích, rốt cục Nhậm Thanh Phong cũng phát hiện được đối phương có hai người, nhưng mà Nhậm Thanh Phong cũng không cách nào tra ra được tu vi đối phương .
Vừa dứt lời Nhậm Thanh Phong ngự Phá Kim Toa, rất nhanh đã bay được nửa dặm.
Lâm Kiếm cũng biết sự tình nghiêm trọng, không nói câu nào, cũng bay về hướng khác chạy trốn. Kỳ thật hai người lựa chọn chia nhau ra để chạy cũng là vì nếu như đối phương có đuổi theo thì cũng sẽ phân nhau ra. Mà như vậy thì Nhậm Thanh Phong cũng không sợ cùng đối phương đánh một trận.
Lâm Kiếm còn có pháp khí cao giai, bản thân lại tu luyện Thổ Hệ công pháp. Nếu như không địch lại được thì cũng có thể thi triển độn thuật. Đối phương nếu không phải là tu sĩ Thổ hệ thì không thể nào đuổi kịp Lâm Kiếm. Mà có muốn đuổi thì cũng phải hao phí một lượng lớn linh lực. Mặt khác Nhậm Thanh Phong cũng có ngũ giai Phong Nhận phù để phòng thân.
Về phần Nhậm Thanh Phong, không tính đến Phá Kim Toa là pháp khí thượng phẩm có tốc độ biến thái, trên người cũng có một cái ngũ giai Phong Nhận phù cùng một cái lục giai Độn Thổ phù. Chính là không đến lúc vạn bất đắc dĩ, Nhậm Thanh Phong cũng không có sử dụng hai linh phù này.
Nhậm Thanh Phong tin tưởng, nếu đối phương thật sự đuổi theo thì lấy thực lực của hắn, cho dù liều mạng một phen hẳn là không có vấn đề gì. Nói không chừng có thể giết chết đối phương cũng nên!
Nhưng thật ra sự tình lại không hề giống như trong dự liệu của Nhậm Thanh Phong và Lâm Kiếm.
Hai gã tu sĩ trốn trong rừng cây không có dùng linh phù, cho nên không có thời gian chuẩn bị cao giai pháp thuật tiến hành công kích. Nhưng mà hai người này không hề muốn bỏ qua cho hai người bọn họ, cũng không có phân nhau ra truy kích. Mà đều ngự trên hai Hoàng Chu rất nhanh đuổi theo Nhậm Thanh Phong.
Nhìn hành động của