Chương 34: Sinh sắc
"Mộc Tư Linh, em thử cái này một chút" trong trung tâm mua sắm lớn hai nữ nhân tướng mạo xuất chúng tay nắm tay đi chung với nhau, thân mật giữa hai đầu chân mày để người không khỏi liếc mắt, nhưng họ vẫn như cũ không coi ai ra gì tựa vào đối phương. Đi đến trong tiệm thời trang thai phụ, Lâm Tố Bạch nhìn áo liên váy màu trắng trên giá, tuy là thời trang thai phụ, nhưng thiết kế tuyệt đối rất thời thượng, vật liệu tơ lụa mỏng manh, kiểu dáng cũng rất tốt, đương nhiên, giá cả cũng không thấp. Thấy được một bộ thời trang thai phụ đơn đơn giản giản bán đến năm chữ số, Lâm Tố Bạch biết, Mộc Tư Linh sẽ không để ý giá cả của quần áo, mà nguyên nhân duy nhất em ấy ghét bộ quần áo này, chỉ có...
"Khanh Khanh, bộ đồ này rất xấu, màu trắng không thích hợp với em, nó làm sao đem cơ thể em ôm chặt như vậy được chứ? bụng em còn chưa có lớn như vậy, không muốn mặc bộ này" Mộc Tư Linh chê bỏ bộ quần áo này, trong ngữ điệu đều là làm nũng. Nghe được lời của em ấy, Lâm Tố Bạch liếc nhìn cái bụng có chút nhô lên của em ấy, khẽ nhíu chân mày
Độc tố trong người của Mộc Tư Linh đã toàn bộ loại trừ sạch sẽ, cũng kiểm tra tới lui thai nhi, cuối cùng xác định không có vấn đề quá lớn. Cơ thể và tâm lý của Mộc Tư Linh đều cần phải điều dưỡng, cũng liền ở trong bệnh viện mấy tháng. Trong thời gian này Lâm Tố Bạch không có làm việc, luôn bồi nàng, hai người xém chút thì đem phòng bệnh của bệnh viện thiết kế thành nhà ở tạm thời, may mắn bệnh viện là của Mộc gia, ngược lại cũng không có quan hệ gì
Có lẽ là nguyên nhân từng có chứng chán ăn, Mộc Tư Linh cho dù mang thai cũng không có giống đa số thai phụ muốn ăn rất nhiều đồ kia, ngược lại là siêu cấp nhiệt tình cùng mình hôn. Lâm Tố Bạch sờ sờ cánh môi của mình, cô cả ngày thì bị Mộc Tư Linh hôn mấy lần, giống như môi của mình chính là mấy thứ ô mai chua chống nôn, không ngừng bị Mộc Tư Linh cắn tới cắn lui. Hơn sáu tháng qua đi, bụng của Mộc Tư Linh xác thực so với nữ nhân khác nhỏ hơn quá nhiều, Lâm Tố Bạch không chỉ một lần lo lắng em ấy có chuyện, luôn mời bác sĩ đến kiểm tra, cuối cùng thấy được kết quả là bình thường, mới chịu an tâm
"Được được được, em nói, em muốn mặc bộ nào?" Lâm Tố Bạch gần đây đều rất cưng chiều Mộc Tư Linh, cô phát hiện, một khi bản thân đối với con người này tốt rất nhiều, đối phương cũng sẽ biểu hiện ra loại dáng vẻ lo lắng sợ hãi và cực độ bất an, âm u tiềm ẩn trong lòng cũng sẽ không lộ ra ngoài. Nghe thấy Lâm Tố Bạch hỏi mình như vậy, Mộc Tư Linh liếc nhìn nơi không xa nhãn hiệu quần áo nàng thường xuyên lui tới, lấy một bộ quần áo tới, Lâm Tố Bạch quay đầu nhìn, trực tiếp đen mặt
Đó là một bộ váy màu đen gợi cảm vô cùng, bên trên váy còn tính như phù hợp với quy cũ, chỉ là thiết kế ngực thấp, vậy mà, sau lưng căn bản thì là toàn bộ lộ ra! tuy cô thừa nhận vóc dáng của Mộc Tư Linh rất đẹp, mang thai cũng không mất đi dáng xác thực mặc y phục này sẽ rất đẹp, nhưng mà...con ngươi này chẳng lẽ thì không có một chút tự giác thân là thai phụ sao? đâu có người mang thai con còn mặc trang phục lộ như vậy, hơn nữa, bây giờ là mùa thu!"
"Để trở lại, thì mua bộ lúc nảy"
"Khanh Khanh..."
"Mộc Tư Linh, nếu như không nghe lời, lần sau tôi thì trực tiếp mua cho em, để em đường lựa chọn cũng không có"
"Được thôi"
Bị Lâm Tố Bạch uy hiếp, Mộc Tư Linh héo cả người. Hai người mua mấy bộ trang phục thai phụ, Lâm Tố Bạch cảm thấy mình cần phải mua một số áo lót mới, mà Mộc Tư Linh...còn cần hơn so với mình. Bộ vị trước ngực của Mộc Tư Linh vốn thì đầy đặn, sau khi mang thai càng là lớn không ít, áo lót bây giờ mặc thật sự có chút chặt rồi. Đứng ở trong cửa hàng áo lót, Lâm Tố Bạch tỉ mỉ lựa chọn, không qua bao lâu, Mộc Tư Linh thì đi tới, kéo vạt áo của cô
"Khanh Khanh, em từng tra qua tài liệu, trên đó nói, áo lót của nữ nhân phải lớn một số mới tốt, chị mua quá thích hợp, đối với ngực không tốt". Mộc Tư Linh nói hết sức cẩn thận, trong mắt mang theo sự mong đợi giấu không được, đem suy nghĩ cẩn thận gọt giũa, Lâm Tố Bạch mới không tin áo lót phải mặc lớn một số, lý do duy nhất chính là, con người nào đó động qua tâm tư khiếm nhã
Từ sau khi hai người sống chung với nhau, Lâm Tố Bạch thì phát hiện áo lót và quần lót của mình luôn mất tích không giải thích được, vừa bắt đầu cô còn sẽ tìm kiếm, đến sau này, căn bản không cần nghĩ thì biết là ai làm. Mỗi lần thấy được Mộc Tư Linh mặc quần lót của mình mặc qua còn chưa giặc, Lâm Tố Bạch cũng một trận vô ngôn (không biết nói thế nào). Tuy hai người chuyện thân mật cũng làm qua, nhưng...Mộc Tư Linh tên biến thái này, có cần luôn trộm quần lót của mình không a
Lâm Tố Bạch đã từng cùng Mộc Tư Linh bàn qua chuyện này, ai biết mỗi lần nói đến một nữa, Mộc Tư Linh thì sẽ lấy bảo bảo đói bụng rồi, bảo bảo mệt mỏi để lấy lý do trốn đi. Bây giờ nghe em ấy nói như vậy, hơn