Chương 6: Khốn thú (thú bị nhốt)
"Mộc tổng, đồ ngủ và nội y của cô tôi để ở bên cửa rồi, là mới mua không có mặc qua, chút nữa cô có thể thay" cuối cùng, Lâm Tố Bạch vẫn là không thể để Mộc Tư Linh đội mưa rời khỏi, chỉ có thể giữ người ở lại nhà qua đêm (ps: dẫn sói vào nhà). Lâm Tố Bạch tính tình lãnh đạm, cho dù là bạn bè rất thân mật cũng rất ít ở trong nhà của cô, hôm nay ngược lại để lão bản ngày đầu tiên gặp mặt lưu lại. Cô nghĩ rồi nghĩ, có thể là vì Mộc Tư Linh nhìn thì là một bà chủ rất bình thường, cũng không có mấy thứ kiêu ngạo của thiên kim đại tiểu thư, cho nên bản thân mới hòa bình hơn sống cùng với nàng
Thu dọn xong đồ lộn xộn bừa bãi trong phòng, Lâm Tố Bạch đang ngồi bên sofa nghĩ ngơi, dự định ngày mai đi mua một cái điện thoại mới. Cô từ trong tủ lạnh lấy ra hai ly sữa để ở trong, đi đến bên cửa sổ kéo rèm cửa lên, cũng chính là hành động này lại để cô cảm thấy sau lưng phát lạnh. Nhìn thấy góc bên trống rỗng. Lâm Tố Bạch nhớ đến rất rõ ràng, tối qua sau khi cô uống nước, chắc là đem chai nước suối để ở trong đây, mà giờ lại một mảng trống rỗng, cái chai không thấy tung tích
Một luồng không khí lạnh lẽo từ dưới chân thăng lên trực tiếp đến đỉnh đầu, để cô cảm thấy toàn thân phát lạnh. Căn phòng này hôm nay sau khi cô rời khỏi tuyệt đối không có người từng vào. Người đó không phải người khác, rất có thể là tên biến thái mấy tháng qua luôn làm phiền mình. Nghĩ đến khả năng này, hai tay của Lâm Tố Bạch phát run. Cô vốn dĩ cho rằng chỉ cần bản thân mặc kệ thì sẽ không sao, lại không ngờ được đối phương lại có thể có cách ẩn nấp vào tiểu khu, thậm chí là dễ dàng bước vào phòng của cô như thế
Nghĩ đến điểm này, trong lòng cô dâng lên từng trận sợ hãi, cô từ đầu đến cuối không biết cái tên biến thái này rốt cuộc là nam hay nữ, lúc đầu phản ứng đầu tiên của cô chính là nam, nhưng mà trên rất nhiều vấn đề chi tiết, còn có trên ngữ khí lời nói, cũng bao gồm móng tay hôm nay nhận được, lại để cô cảm thấy cái người quấy nhiễu mình có lẽ là nữ
Nhưng mà bất luận là nam hay nữ, nghĩ đến có người nhìn mình chằm chằm, thậm chí có thể tùy tiện ra vào nhà của mình, Lâm Tố Bạch lại làm sao có thể không lo lắng. Cô ngồi chồm hỏm trên đất, nhìn góc tường trống rỗng kia mà ngẩng người, cô biết rõ chuyện này đã đến mức cần sự vào cuộc của cảnh sát, cô cũng không cách chịu đựng chuyện này nữa, tiếp tục nữa cô có thể sẽ phát điên mất
Lại suy nghĩ rất lâu, Lâm Tố Bạch từ trên đất đứng lên, ngồi trở lại trên sofa, lúc này cô phát hiện Mộc Tư Linh đã vào phòng tắm nữa tiếng, nhưng mà vẫn không có dấu vết ra ngoài. Thân là cấp dưới, Lâm Tố Bạch không muốn hỏi qua Mộc Tư Linh ở bên trong làm cái gì, càng ngại thúc giục nàng, dù cho cơ thể lúc trước dầm mưa có chút không thoải mái, lại cũng chỉ có thể âm thầm không nói mà chờ đợi tiếp
Mộc Tư Linh ở trong phòng tắm đương nhiên không biết suy nghĩ trong nội tâm của Lâm Tố Bạch, vì nàng lúc này thì quên thời gian từ lâu, vào sâu trong phòng tắm thuộc về Lâm Tố Bạch. Tất cả đồ bên trong này bình thường hiếm thấy, đối với nàng mà nói lại là bảo vật thật sự, trên kia bày đầy vật phẩm thường dùng của Lâm Tố Bạch, vòi hoa sen của cô, dầu gọi đầu của cô, còn có túi hóa trang của cô, thậm chí ở góc trong còn để băng vệ sinh xé ra mà chưa dùng hết
Nghĩ đến mấy thứ này Lâm Tố Bạch từng đụng qua, cơ thể của Mộc Tư Linh khắc chế không được mà phát run. Nàng nhẹ nhàng nằm sấp lên sàn, đá cẩm thạch lớn lạnh lẽo tiếp xúc với bộ ngực có chút lạnh lại rất thỏa nguyện. Ánh đèn phòng tắm sáng ngời chiếu xuống, chiếu lên cái lưng tràn đầy vết tím của nàng, lộ ra da vẻ màu xanh trái lại đặc biệt xinh đẹp
"Khanh Khanh...đây đều là mùi vị của chị, em nên làm sao mới tốt, chắc điên mất, chị thật sự đem em làm đến điên rồi". Mộc Tư Linh nói xong si mê ôm lấy thứ thuộc về Lâm Tố Bạch, từ từ nằm vào trong bồn tắm. Khi da thịt và bồn tắm trơn bóng thoải mái tiếp xúc nhau. Nàng đem bản thân tưởng tượng là Lâm Tố Bạch, nghĩ đến lúc này Lâm Tố Bạch làm cái gì, nàng thì làm cái đó
Ngón tay dọc theo cơ thể từ từ xuống phía dưới, rửa sạch thân thể, lại khơi lên xao động dục vọng. Mộc Tư Linh hừ nhẹ, dường như muốn quên mình kêu ra ngoài, khi nàng đem tay dò xuống vào đùi non, càng muốn tiến thêm một bước, thì ngoài cửa bổng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa
"Mộc tổng, cô đi vào rất lâu rồi, có phải xảy ra chuyện gì không? có cần tôi giúp đỡ không?" nghe thấy tiếng nói của Lâm Tố Bạch, Mộc Tư Linh vội vã đem tay từ giữa đùi lấy ra, nàng từ trong bồn tắm đứng lên, mới phát hiện nước sớm thì trong lúc bất tri bất giác lạnh rồi, nàng che lấy bụng dưới còn đang co giật mà đứng lên, dùng khăn tắm bao chặt lấy cơ thể, nhẹ nhàng đi đến bên cửa mở ra
"Tố Tố, tôi tắm xong rồi, thật ngại để cô đợi lâu như vậy" Mộc Tư Linh nhẹ nhàng đi ra, mà nước trên đầu cũng vẫn chưa lau khô. Tuy hôm nay thì cảm thấy chủ mới đến này rất xinh đẹp, nhưng Lâm Tố Bạch không ngờ con người này sau khi tẩy trang cũng rất đẹp. Da thịt trên người nàng rất trắng mịn, hình dung lấp lánh trong suốt cũng tuyệt không quá. Bờ vai gốc cạnh rõ ràng lộ ra ở bên ngoài, vòng ngực cũng là trình độ mà tất cả nữ nhân muốn có được. Lâm Tố Bạch đang ở trong lòng cảm khái sự hoàn mỹ của Mộc Tư Linh, tiếp theo thì thu hồi tằm mắt
"Tôi không có thúc giục cô, chỉ là lo lắng cô ở bên trong xảy ra vấn đề gì. Tôi vừa thay ga trải giường mới, Mộc tổng cô có thể nghỉ ngơi rồi, tôi ngủ sofa thì được rồi"