"Đúng vậy, nấu!"
Bạch Tinh Tinh nói xong, ôm hai cục đá đến bên cạnh, dựng một cái bếp trên đống lửa.
Parker đứng một bên nhìn lại nhíu mày, thấy Bạch Tinh Tinh thực sự không từ bỏ muốn làm, rối rắm nói: "Tinh Tinh a, dược liệu có thể làm đồ ăn, nhưng không thể nấu a.
"
Trong ấn tượng của thú nhân, chỉ cần là đồ để nấu, đều là thuốc, hương vị đều không ngon lành gì.
"Ngươi chờ ăn đi.
" Bạch Tinh Tinh tự tin nói, thân là người Trung Quốc, sao có thể không tự tin về nấu ăn?
Bạch Tinh Tinh ngồi xổm, dùng đao đá cạo vảy cá, cắt bỏ mang, để vào chậu đá.
Lấy mười lăm trái ớt cay, một ít tỏi, gừng, hoa tiêu và vỏ quế, thậm chí còn lấy một miếng gỗ du to bằng miệng bát, đưa cho Parker đi rửa sạch.
Nguyên liệu được rửa sạch để trên lá cây, may mà ở trong bộ lạc phần lớn là lá cây chuối loại lớn, cá dài hơn một mét cũng có thể bao lại.
Chuẩn bị xong hết rồi, liền để chậu đá lên bếp.
Bạch Tinh Tinh đem gỗ rửa sạch đưa cho Parker: "Parker, ngươi bẻ hãy nó được không?"
"Cái này khó khăn gì đâu.
" Parker cầm lấy bẻ gãy, Bạch Tinh Tinh vội đẩy hắn sang bên chậu đá: "Bẻ ở chỗ này.
"
Gỗ du dai dai, Parker đem gỗ du bẻ tới 90 độ vẫn chưa gãy.
Hắn dùng một chút lực, "Bang" một tiếng, lúc gỗ du gãy, một ít dầu chảy vào nồi, rớt lên chậu đá bắn "bụp, bụp".
Bạch Tinh Tinh vui mừng nói: "Quả nhiên có thể chảy ra dầu.
"
Parker nhìn nồi đá thấy lạ, đột nhiên thấy hứng thú, đem gỗ du bẻ thêm ba lần, không thể bẻ nữa mới ném vào đống lửa.
"Còn cần sao? Ta lại đi chặt mấy cây gỗ du.
"
"Dầu chắc là đủ rồi.
" Bạch Tinh Tinh thấy nhiều dầu rồi, đem tỏi và gừng bỏ vào, dùng nhánh cây sạch xào vài cái, sau đó rắc gia vị vào, mùi hương hỗn hợp phức tạp lập tức bay lên thoang thoảng.
Mùi hương kia bay đến trong lỗ mũi Parker, đôi mắt hắn sáng ngời, nhịn không được ngửi thật sâu một cái, kết quả lại đánh mấy cái hắt xì, lúc này mới thu liễm lại, nhưng