Nhà của Parker ở gần bên bộ lạc, phía sau là liền kề rừng rậm, đi không tới vài bước liền đến.
Hắn đem Bạch Tinh Tinh buông xuống, biến trở về hình người rồi nói: "Giống cái, người hẳn đang đói bụng đi, ta liền đi nướng thịt cho ngươi ăn."
Parker từ trong phòng tìm thấy tấm da thú quàng quanh hông, sau đó ôm một đống củi đốt ngồi trước cửa nhà nhóm lửa.
Bạch Tinh Tinh nhìn nhìn căn nhà gỗ của Parker, nhà ở kỳ thật rất đơn giản, chỉ có một cái phòng đơn, bên trái là một cái thảm cỏ, bên phải là một ít da sói, xương thú cùng vài cái tạp vật, củi đốt.
Lửa bập bùng cháy lên, Parker đem toàn bộ thịt sói đặt trên ngọn lửa, thỉnh thoảng lại hé mắt liếc nhìn giống cái của mình- Bạch Tinh Tinh, thật là càng xem càng thích, liền nhìn thấy cả mặt đầy bùn thế nhưng hắn vẫn cảm thấy đẹp vô cùng.
" Ngươi thích ăn gia vị như thế nào?" Parker đột nhiên ngẩng lên hỏi.
Bạch Tinh Tinh ở bên trong phòng đi loanh quanh một vòng, cảm thấy mỏi chân, liền đi đến bên cạnh người Parker trực tiếp ngồi trên mặt đất bên cạnh hắn, dù sao quần áo cũng đã bị vấy bẩn bởi bùn.
" Có những gia vị nào a?"
Parker liền nhìn nhìn mấy cái củi gỗ trong phòng, sau đó nói: " Dầu củi và hương củi gỗ, ta thích ăn hai loại gia vị này, ngươi nếu như thích cái khác, chờ một lúc ta đi cắt về."
"Ân?" Bạch Tinh Tinh nghi hoặc mà nhìn xem đống củi lại nhìn sang Parker, không phải hắn hỏi nàng ăn gia vị như nào sao? Như thế nào nói đi nói lại, chẳng lẽ nơi địa phương kì quái này, mùi vị của đồ ăn tất cả đều là dựa vào củi đốt để quyết định sao?
"Tùy tiện đi, ta ăn giống ngươi." Bạch Tinh Tinh nói, thấy Parker chuẩn bị gia vị không được tốt, dù cho bụng đói khát, nhưng lại không có gì ăn uống: "Nơi này của ngươi có cơm tẻ hay không a?"
Vốn dĩ vẫn luôn cười tủm tỉm nghe thấy thế, sắc mặt Parker liền thay đổi, biểu tình đặc biệt kích động mà nhìn chằm chằm Bạch Tinh Tinh nói: "Đừng hòng mơ tưởng tới!"
Bạch Tinh Tinh thấy sắc mặt Parker thình lình biến đổi liền hoảng sợ, theo bản năng liền xê dịch về phía sau, tùy thời cơ chuẩn bị cất bước chạy trốn.
Bộ lạc nhiều người như vậy, nếu Parker muốn đánh nàng, chắc là sẽ có người cứu nàng chứ nhỉ?
"Bởi vì có những giống cái thích ăn cơm, rất nhiều giống đực vì trồng trọt mà mệt mỏi đến chết." trong ánh mắt của Parker liền lóe lên sự căm thù đến tận xương tủy, sát khí hiện lên, " Ngươi ăn cái gì ta cũng có thể làm ra nhưng cơm không có khả năng! Ta ghét nhất những giống cái yếu ớt không nghe lời!".
Tuy lời Parker có phần hơi khoa trương, nhưng