Mưa liên tục trong vòng vài ngày, mãi cho đến vào thu, mới coi như trời quang mây tạnh. Mà Bách Lý Dực vào doanh trại cũng đã nhiều ngày, cuối cùng cũng tạo dựng được uy tín trong quân.
Đầu Hạ giải quyết được bộ tộc Tư Đồ, Bách Lý Dực đi đến Trữ Châu đóng quân, Hàm Vương ở trong triều đình cũng dần dần bộc lộ tài năng của mình, qua một năm, dường như có thể cùng với Thất hoàng tử Bách Lý Hồng có thân phận tôn quý kia so tài cao thấp. Từ sau khi Bách Lý Dực bị phế, vốn dĩ là Bách Lý Dực cùng Tấn Vương tranh chấp, giờ đã biến thành Hàm Vương cùng Tấn Vương tranh đấu.
Đối với mẫu tộc sinh ra Tấn Vương mà nói, Hàm Vương cùng với Bách Lý Dực cũng không được giới quý tộc ưu ái. Nàng ở trong Đông Cung 4 năm, tuy cũng xây dựng được thế lực, nhưng những người này xuất thân không cao, lại không có tài năng hiển hách.
Các quý tộc luôn luôn tự cho mình là thanh cao, lúc trước Bách Lý Dực tại vị ở Đông Cung động chạm đến lợi ích của bọn họ nên khi nàng bị phế bọn họ mới hả hê như vậy, chỉ cần phần lợi ích của bọn họ vẫn còn, liền cũng không quá bận tâm đến đám con cháu xuất thân bần hàn kia sống chết như thế nào.
Mà sau khi Bách Lý Dực bị phế, bọn họ lại càng không e dè. Nhưng ai biết, có một vị hoàng tử từ trước đến nay không tham gia tranh đấu, lại được Hoàng Đế nâng đỡ lên vị trí Hàm Vương. Tấn Vương vốn dĩ còn đang đắc ý được giới quý tộc đứng sau chống lưng, ai ngờ vừa mới động thủ lại bị Hàm Vương ngáng chân.
Đáng tiếc, các vị trí quan trọng trong triều đình đã không còn bị bọn họ khống chế, vì vậy xuất hiện cục diện 2 đảng tranh chấp một mất một còn.
Từ Hạ Chí vào Thu tới nay, 2 phe vẫn không ngừng đấu đá, đúng là tranh chấp đến không biết trời đâu đất đâu.
Bách Lý Dực ở Trữ Châu cách xa kinh thành, xem xét qua các tin tức đưa tới, nhìn hai người huynh đệ của mình so chiêu người đến ta đi, đúng là có chút thú vị, chỉ là, sự tình này liên lụy đến nàng cũng chẳng tốt đẹp gì.
Đã qua cái lạnh se se của mùa thu, rất nhanh mùa đông lại tới. Bây giờ Bắc Hoa đã không còn Thái Tử, ngày tế lễ mùa đông sẽ là vị hoàng tử nào theo Hoàng Đế lên đàn tế trời ? Quả thực là một vấn đề đau đầu của chúng đại thần.
Cũng không biết Lễ Bộ nghĩ ở đâu ra ý tưởng, nói là nếu đau đầu vì chọn một vị hoàng tử đi tế lễ, không bằng vì vận mệnh của quốc gia, mong Bệ Hạ sắc phong lập Thái Tử, dẫn tân Thái Tử đi cùng. Lễ Bộ vừa mới đề xuất ý tưởng, các bộ khác liền hưởng ứng, đều dồn dập bẩm tấu lên Hoàng Đế, yêu cầu sắc lập Thái Tử.
Hoàng Đế vô cùng đau đầu, nhẫn nhịn đem tấu sớ ném về phía chúng đại thần. Mấy ngày sau hạ chỉ, chỉ định Thất hoàng tử đi theo tế trời. Đương nhiên, cùng lúc đó, Hoàng đế còn hạ xuống một đạo thánh chỉ, nói là Tiểu Quận Chúa Bách Kinh Hồng của Thụy Vương tròn một tuổi, trẫm rất vui mừng, sau đó từ Lê Châu Thành xa xôi ban thưởng một đống đồ vật đến Trữ Châu. Ban thưởng so với các tiểu hoàng tử tròn một tuổi còn muốn long trọng hơn mấy phần.
Đến lúc này, tầm mắt của mọi người ở Lê Châu Thanh đều chăm chú nhìn về phía Bách Lý Dực ở Trữ Châu, làm cho nàng cảm thấy khá ảo não. Ở xa như vậy rồi còn không để nàng khiêm tốn một chút, cũng không biết phụ hoàng bảo nàng an tâm cái gì ?
Bách Lý Dực vừa mới tiếp nhận thánh chỉ trở về, nhận lấy mấy hòm đồ vật ban thưởng, liền trở lại thư phòng, thánh chỉ đang cầm trên tay bị ném lên mặt bàn, cởi bỏ áo choàng đỏ thẫm trên người, thở phào nhẹ nhõm ngồi trên ghế thái sư trong thư phòng.
Lò trong thư phòng đã được đốt lên, truyền ra hơi ấm dễ chịu, mùi hương thơm từ trong lư hương bay ra, quanh quẩn lấy thanh y của nữ tử bên cạnh. Đó chính là Thanh Vũ, nàng đang ngồi xử lý sổ sách cách đó không xa, nhìn thấy Bách Lý Dực tiến đến, vừa ngồi xuống đã chống tay gác đầu, dáng vẻ cau mày khá là mệt mỏi. Liền buông bút trong tay xuống, thu tay áo, nhẹ nhàng tiêu sái đi tới phía sau Bách Lý Dực, đưa tay, nhẹ nhàng xoa bóp thái dương của Bách Lý Dực, im lặng không lên tiếng.
Hơi lạnh đầu ngón tay truyền qua Thái Dương, kích thích da đầu, làm cho Bách Lý Dực thư thái không ít. Giơ tay lên, nắm lấy tay Thanh Vũ, ra hiệu cho nàng đang từ phía sau tiến lên phía trước, kéo nàng ngồi lên đùi mình. Một tay nắm chặt lấy eo thon của nàng, Bách Lý Dực cúi đầu, đem mặt chôn vào bả vai Thanh Vũ, thở dài một hơi.
Thanh Vũ đưa tay, nắm chặt tay Bách Lý Dực, viết vào bàn tay nàng, 【 Làm sao vậy? 】
Bách Lý Dực lắc đầu một cái, nói rằng, "Không sao, bất quá là bên Lê Châu Thanh lại ầm ĩ lên thôi. Đem chú ý dồn đến quý phủ của chúng ta."
Dùng gò má cọ cọ lên vai Thanh Vũ, Bách Lý Dực nói tiếp, "Qua mấy ngày nữa là ngày Kính Hồng tròn tuổi, ngươi là Mẫu phi của nàng, đều đã sắp xếp xong xuôi chưa ?"
Thanh Vũ gật đầu, viết vào lòng bàn tay nàng, 【 Sắp xếp xong xuôi. 】
Bách Lý Dực ôm nàng, lại thân mật cọ lên cổ nàng, cũng không nhiều lời nữa. Hương thơm trong phòng vẫn từ lư hương bay lên, hai người lẳng lặng dựa vào nhau, hưởng thụ lấy thời khắc bên nhau.
Rất nhanh, đã đến thời điểm nữ nhi của Bách Lý Dực tròn tuổi, trên dưới phủ chúc tụng vô cùng náo nhiệt, việc vui qua đi, nghênh đón năm mới.
Thời gian trôi qua cực nhanh, đảo mắt, đã là mùa xuân Bắc Hoa Vũ Đế thứ 25. Xuân săn năm nay, đối với Bắc Hoa mà nói, chính là phi thường đặc biệt. Lần này, Hoàng Đế thay đổi điều lệ lúc đầu chỉ có con cháu hoàng tộc được tham dự, chuyển thành các tướng ở trong quân có công đều có cơ hội tham dự. Mà, hủy bỏ luôn quy định con cháu hoàng tộc dựa vào tiến cử của gia tộc có thể trực tiếp vào quân doanh giữ chức, đổi thành, phàm là vào quân, cũng phải bắt đầu từ tầng binh sĩ chót, mãi cho đến khi có công mới có thể thăng chức.
Vì thế, Hoàng Đế còn căn cứ vào báo cáo của Binh bộ mới thăng chức cho các tướng sĩ, thăng chức cho một nhóm người. Mà động thái này, người đầu tiên chấp hành chính là Bách Lý Dực --- người đang suất lĩnh 10 vạn kỵ binh hạng nhẹ. Trong lúc nhất thời, Bách Lý Dực ở biên cương danh tiếng lẫy lừng.
Lúc này không phải thời chiến, mà giới quý tộc đang cùng đảng phái của Hàm Vương cấu xé, cũng không có nhiều tinh lực phản đối chính sách mới của Hoàng Đế. Chuyện cười, vào lúc này đang muốn lưu lại ấn tượng tốt với Hoàng Đế còn không kịp, nào dám phản đối chính sách mới của hắn ?
Thời khắc 2 vương cắn xé nhau, bất tri bất giác, thời gian vẫn cứ trôi đi, trong nháy mắt, đã qua 5 năm.
5 năm, đối với Bách Lý Dực mà nói, cũng không có biến hóa gì, thế nhưng đối với triều đình mà nói, là trời đất xoay chuyển. Ở trong tầm mắt của giới quý tộc, một đám con cháu bần hàn từ tầng lớp thấp bò lên tầm trung, dần dần, giới quý tộc mất đi phần lớn tư binh của mình, quân đội Bắc Hoa chỉ lệ thuộc vào hoàng đình Bắc Hoa.
Mà vốn dĩ chỉ có Thất Hoàng tử chống lại Hàm Vương, ở dân giân dần dần truyền tới danh xưng Hiền Vương, lúc này đã đủ lông đủ cánh. Mà Thụy Vương ở biên thùy xa xôi, ít khi có dịp vào cung, từ từ biến mất trong tầm mắt mọi người.
Đối với bách tính Thương Châu mà nói, 5 năm trước một thường dân cưới được thiếu chủ của Thương Gia - Thương Thanh Vũ chuyển đến Trữ Châu của Bắc Hoa, ở Trữ Châu 5 năm, Thanh Vũ đã lên chức mẫu thân, nhưng 3 năm trước đã mất đi phu quân. Chỉ trong 3 năm, người đến cầu hôn đã phá mấy cửa phủ của nàng, không quan tâm phu quân trước kia của nàng để lại cho nàng một