Tôi chạy lại chỗ ngồi mà cái Như nhận cho, tầm nhìn khá xa, có thể nhìn bao quát toàn cảnh sân bóng, ghế đẹp, giữa Như và Dương. Tôi cười toe toét.- Mày đi đâu đấy? - Như nhìn tôi- Đi làm nhiệm vụ quan trọng. - tôi bật mí- Nhiệm vụ gì? - nó được phen ngơ ngác.- Bí mật!Tôi nhìn xuống sân, nơi có nó. Như bĩu môi, tôi cười lớn, lại nhìn trong đám đội bóng. Cái dáng vừa cao vừa gầy, đầu nấm nhấp nhô theo nhịp bước.Nó ở vị trí tiền vệ trung tâm, chân đá chính, nó chạy rất nhanh, thoắt cái như con sóc đã giành được bóng. Tại chân dài với nhẹ quá mà. Đột nhiên một ý nghĩ nảy lên trong đầu tôi, sau này nhất định sẽ bồi bổ cho nó béo lên mới được. Hợp lí! Ý kiến không hề tồi.- Wow! Đức Minh đá hăng thế. Lấy lại phong độ rồi kìa. - Như suýt xoa.- Còn phải nói sao? Người thương đến rồi mà lại.Dương vênh mặt, tự hào, nghiêng đầu nhìn tôi. Tôi bĩu môi, nghe hai tiếng "người thương" sao mà mát lòng mát dạ thế. Nói hay lắm! Rất đúng ý tôi. Haha!- Đm. Chơi bẩn vãi.Chẳng hiểu sao thằng ở trường bên kia hét to, thật không may cho nó là nó ngồi sau lưng tôi và Dương.- Mày ẳng cái gì đấy?Dương quay ra nhìn nó. Ôi thề luôn! Trong trường thằng Dương không hổ báo thứ nhất thì không ai dám nhận thứ hai... chắc có tôi. Haha?- Chơi rõ bẩn, nó cứ ngáng chân bọn bên đội tao.- Đm. Có thích bẩn không. Bố cho mày bẩn luôn bây giờ.Dương đứng lên quát to, tay dứ nắm đấm. Thằng đó lẫn bao nhiêu đứa xung quanh im thin thít không dám hó hé gì.- Chơi sạch hay bẩn không phải mày nói là được. Trọng tài chưa lên tiếng cơ mà.Tôi nói to, mấy đứa xung quanh ậm ừ, tên đó hậm hực quay mặt đi. Dương tự đắc nhìn tôi, nó ngồi xuống, không quên lườm cảnh cáo thằng đó.- Lát đá xong mày chết với tao.Tên đó được phen hú hía, tôi cười sảng khoái, kiểu éo gì chả có tôi tham gia. Tôi với thằng Dương thân nhau theo kiểu anh em cùng hội cùng thuyền, sống chết có nhau. Mấy vụ đánh nhau có nó là sẽ có tôi, mà có tôi là không thể thiếu nó. Nên mỗi lần bố mẹ tôi lên trường uống nước là y như rằng sẽ gặp bố mẹ nó. Haha, nể thật sự...- Vàooooo! Minh muôn năm.Thằng Dương với con Như hét ầm, tôi là đứa ngồi giữa, dĩ nhiên hưởng hết. Ôi tự hào thế, Long chuyền cho Nam, Nam đá cho Minh nhà tôi, Minh sút...vàoooo!- Ôi cái tai tao.Tôi nhéo má Như, quay sang đập bốp vào đùi Dương. Dường như cả