Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Editor: Mẹ Bầu
Đối Lộ Vân Phàm mà nói, An Hồng tựa như một quyển sách đọc, nhưng lại vô cùng khó hiểu. Anh cũng không rõ rốt cuộc cô gái này đã đi vào trong lòng anh từ lúc nào, cắm rễ sâu ở trong mỗi một tế bào của thân thể của anh. Khiến cho anh thường thường nhớ tới, thường thường nằm mơ thấy cô.
Có khi nghĩ đến những lời cô nói tuyệt tình kia, anh liền áo não không bao giờ nữa muốn đi cùng với cô nữa. Thế nhưng khi quay đầu, anh lại phát hiện ra chính mình vẫn còn nhớ thương cô như cũ! Cứ tưởng rằng sẽ quên đi, nhưng lại không thể nào quên được. Vì thế, để bản thân lại ngang dọc đuổi theo cô!
Các cô gái khác ở bên người anh, cho tới bây giờ mà nói, cũng không phải là không có, thậm chí nếu so vẻ xinh đẹp còn hơn cả An Hồng, cũng không hề thiếu. Các cô ôn nhu đáng yêu, hoặc tùy hứng, hoặc nghe lời, @MeBau*diendan@leequyddonn@ nhưng bất kể được nuông chiều như thế nào, ở trước mặt Lộ Vân Phàm đều là nói gì nghe nấy, rất biết vâng lời. Thế nhưng mà, Lộ Vân Phàm thì lại chưa từng bao giờ có chút cảm giác động tâm.
Bất kể là Sử Tiểu Trân, hay là Hồ Đan Ny, vẫn chỉ là các cô gái khác đối với anh. Trong mắt anh, không ai có thể vượt qua được cô gái có tên An Hồng kia.
Lộ Vân Phàm không biết vì sao lại như vậy. Anh có thể trả lời được câu hỏi trong cuốn “Mười vạn câu hỏi vì sao”, thế nhưng lại không thể giải đáp ra được một cái vấn đề đơn giản này.
Cho nên, khi An Hồng ghé vào lỗ tai anh nhẹ nhàng nói ra một câu "Lộ Vân Phàm, em nguyện ý", trong lòng Lộ Vân Phàm nhất thời liền như có một đóa hoa nở ra vô cùng xán lạn. dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Anh biết, vấn đề khó hiểu này, cô gái khó hiểu nữ này, rốt cục anh đã có cơ hội được trải qua tác phẩm tinh tế này rồi.
Hai người quấn quít với nhau ở trong không gian chật hẹp của toilet. Lộ Vân Phàm một bên hôn môi An Hồng, một bên nóng nảy cởi nút áo quần của cô ra.
An Hồng đã ngừng sự giãy dụa lại, cô đứng vững lặng yên để cho chàng trai trẻ trước mặt mình tùy ý bận rộn. Cô nghe được giọng nói rời rạc của Lộ Vân Phàm ở bên tai mình: "An An, em thật đẹp..."
Vòi hoa sen chẳng biết đã được anh mở ra từ lúc nào. Lộ Vân Phàm lôi kéo An Hồng đứng ở trong nước nóng. Nụ hôn của anh lúc này trở nên cuồng nhiệt hơn so với lúc trước. Tác dụng của cồn đã lan tràn ở trong cơ thể, anh cảm giác mình cả người tràn ngập sức mạnh, giờ này khắc này, thầm nghĩ chỉ muốn chinh phục cô gái ở trước mặt.
Áo ngực của An Hồng bị Lộ Vân Phàm kéo xuống, di@en*dyan(lee^qu.donnn) chiếc quần ngố cùng với chiếc quần lót cũng đã bị anh lột xuống. Lộ Vân Phàm gần là dùng cắn cắn lên da thịt của cô. An Hồng nhắm mắt lại, cả người run run, không dám nhìn vào thân thể anh chút nào.
Cô chưa từng 

Click vào đây để xem tiếp nếu không thấy ảnh
Đã sửa bởi Mẹ Bầu lúc 13.06.2019, 10:35.
Tìm kiếm với từ khoá:  
Được thanksXem thông tin cá nhânGởi tin nhắn
   
Gởi bài Hôm nay, 10:32
Trả lời với trích dẫn
Gởi bài Re: [Hiện đại] Thanh xuân của em đều liên quan đến anh - Hàm Yên - Điểm: 32
Cần phụ làm Mục Lục Truyện! Tuyển Editor! Beta-er! Designer! Type-er! Developer!
Chương 75.3: Anh yêu em
Editor: Mẹ Bầu
"A a a… đau quá!" Từng giọt từng giọt nước mắt An Hồng chảy xuống. Cô bắt đầu ra sức giãy dụa, đem hết khí lực cả người ra để vật lộn với Lộ Vân Phàm. Thân thể của bọn họ vẫn dính chặt với nhau như cũ, nhưng trên thân hai người thì mồ hôi đầm đìa. Ở trên giường trình diễn toàn bộ vai võ phụ, hai chân An Hồng đạp loạn xạ, lại đánh lại cắn, giống như phát điên lên rồi. Cô một bên khóc, một bên liều mạng bấm chặt vào làn da Lộ Vân Phàm: "Buông em ra! Buông em ra! Buông em ra! Anh, cái đồ cầm thú khốn kiếp này! Cầm thú! Súc sinh! Buông em ra! Đau quá… hu hu hu…"
Nhưng Lộ
Vân Phàm cũng không để ý đến cô, chính là từng phát từng phát rung động thân thể của chính mình, trên mặt anh lộ ra biểu tình hoàn toàn cảm thấy thỏa mãn. Nhìn vào gương mặt cô gái trẻ ở dưới thân mình đang khóc hu hu đến thê thảm, trong lòng anh mềm mại một mảnh. Anh đưa tay phủ dưới khóe mắt An Hồng, nói: "An An, anh yêu em!"
An Hồng nhất thời liền dừng luôn động tác. Lộ Vân Phàm vẫn đang vận động như trước. @MeBau*diendan@leequyddonn@ Chiếc giường đơn của quán nhỏ cũng không bền chắc, lúc này theo động tác của anh phát ra tiếng kêu "kẽo kẹt kẽo kẹt". An Hồng ngẩng đầu lên nhìn trần nhà. Mái tóc của cô tán loạn, ánh mắt tan rã, không biết suy nghĩ đã bay tới nơi nào.
Cả người Lộ Vân Phàm đầy mồ hôi. Làn tóc mái ngang trán đã dán sát vào trên cái trán. Anh nằm ở trên người An Hồng, lớn tiếng thở, cau mày bắt đầu luật động, tốc độ càng lúc càng nhanh, lực chuyển động càng lúc càng lớn. Dần dần anh rống lên một tiếng, thân mình run rẩy gay gắt.
Đây là lần đầu tiên của anh, cũng không có thể kiên trì lâu lắm. Chỉ mấy phút đồng hồ sau, anh đè nặng giong của mình rống lên vài cái, thân thể kịch liệt run rẩy, Lộ Tiểu Phàm liền bạo phát ra ở ngay trong thân thể An Hồng.
Lộ Vân Phàm mệt muốn chết rồi, anh bỗng chốc giống như bị hết sạch khí lực, nằm phục ở trên người An Hồng, hơn nửa ngày đều không nói gì, chỉ nặng nề mà thở phì phò.
An Hồng cảm giác mình giống như là đã từng bị chết rồi vậy, cả người đau nhức, bộ phận phía dưới thân thể đang cùng anh chặt chẽ đau rát giống như hỏa thiêu lửa đốt.
Hết thảy những chuyện vừa mới phát sinh, trải qua còn chưa hết nửa giờ, nhưng mà An Hồng biết, rốt cuộc cô đã không trở về như trước được nữa rồi.
Dưới lầu mọi người đã kết thúc bữa tiệc Par­ty nướng, ào ào trở về phòng., Trình Húc cùng Tiêu Lâm sóng vai đứng ở trước cửa phòng Lộ Vân Phàm, nhìn cửa vẫn còn đóng chặt. Trình Húc quay đầu hỏi Tiêu Lâm:. "Em có dám gõ cửa hay không, đi vào gọi chị gái em một tiếng!"
Tiêu Lâm đầu lắc như chiếc trống bỏi vậy, ném lại một câu nói: "Hôm nay một mình em ngủ là được rồi rồi." Nói xong xoay người bỏ chạy biến mất.
Trình Húc thở dài, đang định đi xuống lầu, thì đụng tới Hứa Lạc Phong cùng Lili vừa vặn lên lầu
Hứa Lạc Phong nhìn bộ dạng bạn mình có vẻ ủ rũ, nhưng nét mặt lại mang chút hưng phấn, ngắm nghía cửa phòng Lộ Vân Phàm, lập tức liền hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra. Sắc mặt của anh trầm xuống, vỗ vỗlên bả vai Trình Húc sau đó lôi kéo Lili trở về phòng.
Trình Húc đi xuống dưới lầu, nhìn thấy Từ Mạt Mạt đang ở thu thập mấy cái giá nướng đồ ăn, ngượng ngùng gãi gãi đầu: "Từ Mạt Mạt, phiền toái chị cho tôi mượn thêm gian phòng nữa với."
"Sao kia?" Từ Mạt Mạt không hiểu.
"Cái kia... An Hồng dường như đang ở trong phòng của tôi, hắc hắc." Trình Húc vừa mới nói xong, Từ Mạt Mạt liền kinh ngạc há to miệng.
Hai năm ở chung, cô sớm đã hiểu rõ An Hồng. 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện