Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

"Anh sẽ giúp em, An An." Lộ Vân Phàm nỉ non ở bên tai cô, "Em là bạn gái của anh, chuyện của em cũng là chuyện của anh, anh sẽ giúp em."

An Hồng hiểu rõ ý tứ của Lộ Vân Phàm, bất quá khi vừa nghĩ tới ánh mắt lạnh nhạt của Lộ Kiến Vũ khi nhìn mình, trong lòng của An Hồng không khỏi trở nên căng thẳng: "Trước đừng nói đến những chuyện này vội, đi một bước rồi tính một bước đi, chung quy rồi sẽ khá hơn."

"Nhất định sẽ khá hơn, An An. Còn có..." Lộ Vân Phàm đột nhiên cười một chút, "Vừa rồi khi em nói chuyện với mẹ của đứa bé kia, nhìn em thật sự là rất xuất sắc đó."

An Hồng quay đầu nhìn anh một cái vẻ kỳ quái: @MeBau*[email protected]@ "Anh nghĩ rằng em và anh ở đây là muốn biểu diễn diễn thuyết à?"

"Không phải vậy, anh biết em nói là nói những lời trong lòng mình thôi, nhưng quả thật là rất xuất sắc. Anh ở bên cạnh nghe mà cũng cảm thấy cảm động muốn chết. Yên tâm đi An An, Tiêu Lâm nghe xong những lời này của em, nhất định sẽ hiểu rõ. Anh sẽ tiếp tục giúp phụ đạo bài vở cho con bé, tranh thủ khiến cho khi Tiêu Lâm thi lên cấp ba sẽ thi được vào một trường học tốt."

"Ừ, cám ơn anh."

"An An, kỳ thực anh cũng vậy, rất tin tưởng."

"Tin tưởng cái gì?"

Lộ Vân Phàm cúi đầu, nhẹ nhàng hé nở nụ cười: "Tin tưởng tương lai em cũng sẽ không thể kém cạnh so với bất luận kẻ nào. Ngay từ lúc còn rất nhỏ rất nhỏ, anh đã liền tin rồi."

An Hồng nghiêng đầu,dieendaanleequuydonn lẳng
lặng nhìn gương mặt nhìn nghiêng của Lộ Vân Phàm. Ánh mắt cô có chút mê mang, nhưng ở trong mắt Lộ Vân Phàm, anh lại nhìn thấy sự kiên định của cô thật vững chắc.

Ở trước khi đến kỳ nghỉ đông, Tiêu Lâm tạm thời đến ở tại nhà của cô Tiêu. An Hồng đã đưa cho cô Tiêu một khoản tiền, cô nhận.

An Hồng mời một vị hộ lý cho bà ngoại. Bà ngoại đã tỉnh lại, nhưng mà đúng như lời bác sĩ đã nói, bà không thể nào nói chuyện được nữa, chỉ có thể "ừ ừ ào ào" biểu đạt sự suy nghĩ trong lòng mình. Bà dùng tay trái duy nhất còn khả năng cử động được, vô lực nắm chặt tay của An Hồng cùng tay của Tiêu Lâm. Nhìn thấy những giọt nước mắt lăn ra từ trong tròng mắt đục ngầu của bà ngoại, trong lòng An Hồng đau như dao cắt. Cô biết bà lúc này - ý thức là đã tỉnh táo, [email protected]*dyan(lee^qu.donnn), nhưng mà do bị cục máu đông trong đầu chèn ép lên dây thần kinh, tạo thành bệnh trạng liệt nửa người không nói được nữa.

Bác sĩ nói với An Hồng lời ở tận đáy lòng, bệnh này của bà ngoại nếu như có thể được chăm nom săn sóc thật tốt đẹp, thì vẫn có thể kéo dài cuộc sống thêm một năm. Nhưng nếu chăm nom săn sóc không đủ thích đáng, tạo thành hoại tử hoặc chảy máu não lần thứ hai, người có thể sẽ bị nguy hiểm đến tánh mạng.

Bác sĩ muốn nói để cho An 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện