*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Mẹ Bầu
Cô kiễng chân lên, nhắm mắt lại, ngửa mặt lên, hôn lên môi Lộ Vân Phàm. Lộ Vân Phàm bỗng chốc liền ngây ngẩn cả người, ngơ ngác không biết phải làm sao bây giờ, mọi suy nghĩ trong đầu thoáng chốc trở nên trống rỗng.
Niềm hạnh phúc to lớn bất thình lình xảy ra, cảm giác giống như sóng biển ập tới, đánh anh lật nhào. Vào giờ này khắc này trong lòng Lộ Vân Phàm mừng rỡ như điên, nhưng lại không biết làm sao. Thật lâu về sau, suy nghĩ của anh rốt cục trở về trái đất. Anh ôm cổ An Hồng, dùng hết khí lực giam cầm cô ở trong ngực mình. Giọng nói của anh do bị kích động mà trở nên có chút run rẩy: "An An… An An… Em đã đáp ứng anh rồi, em đã nhận lời với anh rồi, có phải hay không? Có phải hay không?"
"Ừ, em nhận lời với anh." Nước mắt An Hồng chảy xuống, đầu cô dán sát vào vòm ngực ấm áp rộng lớn của anh, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn"Lộ Vân Phàm, anh không thể nói chuyện không tính toán gì hết, đời này kiếp này..."
"Vĩnh viễn không bao giờ phân li." Lộ Vân Phàm một bên cười, một bên khóc, "Anh nói nhất định sẽ giữ lời nói của mình."
Trước khi rời khỏi chùa, Lộ Vân Phàm kéo An Hồng đi dạo qua một vòng quanh các tiệm bán vật kỷ niệm trong chùa. An Hồng nhìn thấy trong góc có một vị hòa thượng bộ dạng có vẻ đã già đang ngồi, tựa như là đang
giải các quẻ thẻ. Lão hòa thượng nhìn thấy cô liền cười rộ lên: "Nữ thí chủ, hãy xin một cái thẻ đi, không thu tiền đâu."
An Hồng đột nhiên nổi lên hứng thú, nói với Lộ Vân Phàm: "Ấy dà, mấy năm gần đây em đều rất cố gắng nhưng vẫn không thuận lắm. Em muốn rút một quẻ thẻ để xem nhé, như thế nào?"
Lộ Vân Phàm quay đầu nhìn thoáng qua, mi tâm lập tức nhăn nhíu lại: "Gạt người, người nhà Phật không bao giờ đi đoán mệnh, không đoán các quẻ thẻ bao giờ. Người này đoán chừng là người ngoài đến chùa nhận thầu làm ăn gì đó thôi, em đừng có tin."
"Thử xem xem thế nào thôi mà, ông ấy cũng đã nói không thu tiền." An Hồng không để ý Lộ Vân Phàm, bước đi đến trước mặt lão hòa thượng ngồi xuống.
"Nữ thí chủ, cô muốn yêu cầu cái gì?" Lão hòa thượng cười híp mắt nói.
"Tôi muốn hỏi xem, liệu nửa đời sau của tôi có được thuận hay không?"
Lão hòa thượng dời giấy bút qua, bảo An Hồng viết tên của bản thân mình lên trên giấy. Sau khi An Hồng viết xong, lão hòa thượng cầm tờ giấy lên, đeo chiếc kính lão lên xem xét rât cẩn thận, rồi sau đó thở dài một