Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Rốt cục, thế giới hoàn toàn dừng lại.

Lúc An Hồng tỉnh lại, đầu đau kịch liệt, thân thể tựa như tan rã. Rất nhanh, cảm giác đau đớn đã truyền đến đầu óc của cô. An Hồng bắt buộc bản thân mình phải mở to mắt, xoay chuyển tư duy một lần nữa, rốt cục cô đã hiểu rõ kết quả xảy ra chuyện gì.

Trước mặt cô là túi khí an toàn văng ra. An Hồng ngọ nguậy thân mình, phát hiện trên thân thể cô còn có một cánh tay.

Cái tay kia chặt chẽ áp sát vào thân thể của cô, tựa như muốn dùng sức một mình đem cô cố định ở trên ghế ngồi.

An Hồng quơ quơ đầu, quay đầu hướng bên cạnh nhìn lại, đêm đã khuya, chỉ có ánh sáng mỏng manh ở ngoài cửa kính xe lóe lên. Lộ Vân Phàm nghiêng thân mình dựa người vào trên ghế ngồi, túi khí an toàn trước mặt anh cũng đã văng ra, nhưng khi An Hồng nhìn kỹ, liền phát hiện có cái gì đó không đúng.

"Lộ Vân Phàm, Lộ Vân Phàm…" DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn, Cô nắm giữ bàn tay phải của anh đang áp ở trên người mình, nỗ lực dời thân mình qua để sờ vào mặt anh, "Lộ Vân Phàm, Lộ Vân Phàm, anh tỉnh lại, Lộ Vân Phàm anh tỉnh lại, Lộ Vân Phàm..."

Sắc mặt của Lộ Vân Phàm trắng bệch một mảnh, ánh mắt anh nhắm lại gắt gao, giống như là đã mất hơi thở đi rồi. An Hồng đột nhiên có một loại cảm giác thật kỳ quái. Bàn tay của cô áp ở trên má trái của anh, cảm nhận thấy bị thấm ướt một mảnh.

An Hồng cúi đầu nhìn xuống bàn tay đang run run của mình. Một mảng màu đỏ sẫm chói mắt. Trong đầu của cô nổ tung "ầm" một tiếng. Nước mắt rơi xuống không sao khống chế được: "Lộ Vân Phàm anh tỉnh lại đi! Lộ Vân Phàm anh tỉnh lại, tỉnh lại đi! Lộ Vân Phàm, Lộ Vân Phàm… Cứu mạng với! Cứu mạng với! Có người nào hay không…"

An Hồng nghĩ muốn tìm người hỗ trợ, muốn gọi xe cứu thương, nghĩ muốn báo nguy. Cô bắt đầu mở cửa xe, nhưng mà xe trải qua sự va chạm kịch liệt đã bị thay đổi hình dạng, nên cửa xe rất khó mở ra.

Có rất nhiều bóng người xuất hiện tại trước mặt cô,[email protected]*dyan(lee^qu.donnn) bọn họ có gương mặt xa lạ, đang vây quanh xe nhìn vào.

"Cứu mạng với… cứu mạng với…" An Hồng dùng lực vỗ mạnh vào cửa xe. Mấy người đàn ông lập tức vọt lên, giúp đỡ cô kéo cửa xe
bên tay lái phụ.

An Hồng cũng cắn răng dùng sức đập, rốt cục "cạch" một tiếng, cửa xe mở được ra rồi.

"Chúng tôi đã báo cảnh sát, cũng gọi đã gọi xe cứu thương. Mấy người như thế nào rồi?" Một người đàn ông ở bên ngoài xe hỏi.

"Tôi không sao. Nhưng anh ấy bị thương!" Có người hỗ trợ, An Hồng cảm giác an tâm một ít, nhưng mà Lộ Vân Phàm vẫn còn đang hôn mê như trước đã khiến cho cô cảm thấy sợ hãi.

Lúc này, Lộ Vân Phàm đột nhiên có một chút động tĩnh. Anh kêu lên một tiếng nho nhỏ, gần như không thể nghe thấy được "An An". An Hồng nắm chặt tay anh một phen, giọng nói run run: "Lộ Vân Phàm, anh có sao không? Anh như thế nào rồi? Lộ Vân Phàm! Lộ Vân Phàm!"

Lộ Vân Phàm khó khăn mở to mắt, thần trí của anh vẫn còn chưa được tỉnh táo, đầu vừa hơi động đậy một chút chính là cảm thấy đau đớn khó có thể chịu được.

"An An… Em… Có chuyện gì hay không…" Lộ Vân Phàm thét lớn một tiếng, "Ái… Chân anh đau quá, An An… em mau… đi ra ngoài… đi ra ngoài…"

"Em không sao! Anh trước chớ nói chuyện. Xe cứu thương lập tức tới ngay rồi." Thấy anh còn có thể nói chuyện, trong lòng An Hồng thoáng thở dài một hơi nhẹ nhõm. Cô cúi đầu xem đùi của anh, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn phát hiện thấy không rõ. Chỗ điều khiển đã bị biến hình rất lợi hại. Chân của Lộ Vân Phàm đã bị đè ép trong buống xe, hoàn toàn bị mắc kẹt.

Cô lại quay đầu lại nhìn chỗ ngồi phía sau, trong óc đột nhiên trống rỗng.

Hàn Hiểu Quân... Không thấy đâu nữa.

"Hiểu Quân!" An Hồng trợn tròn mắt, "Lộ Vân Phàm, Hiểu Quân đâu mất rồi? Anh ấy… không phải là anh ấy vẫn ngồi ở ghế phía sau hay sao?" An Hồng lục lọi cởi bỏ dây an toàn của bản thân, "Có người đến hỗ trợ, em trước đưa anh đi ra ngoài đã. Lộ Vân Phàm, em đưa anh đi ra ngoài!"

"Không…" Lộ Vân Phàm không còn chút sức lực nào, chau mày, "Đùi của anh… có khả năng


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện