Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

An Hồng lôi kéo va li hành lý đứng ở thành phố cửa ra vào nhà ga thành phố T, giương mắt lên nhìn này thành phố đầy xa lạ kia.

Trong lòng cô cực kỳ tĩnh mịch. Trải qua cuộc hành trình với thời gian dài như vậy, cô đã đè xuống tất cả cảm xúc của mình. Cô hiểu rõ, từ sau cái đêm mưa kia, hết thảy đều đã thay đổi.

Mọi chuyện cần thiết cũng không còn nắm trong lòng bàn tay của cô nữa. Cô đã nỗ lực tự mình làm giảm những sự tổn thương kia xuống đến mức nhỏ nhất.

Tần Nguyệt sống sót rồi, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Lộ Vân Phàm cũng đã tỉnh lại rồi, ít nhất, bọn họ cũng còn có tương lai.

Mà người kia, cũng đã tiêu tán ở trong gió, cũng không để lại một chút gì, để lại cha mẹ bi thương muốn chết, còn có một tập nhật ký.

An Hồng lau cái trán đầy mồ hôi. Tiết trời cuối tháng sáu, thời tiết rất nóng, cô hít sâu vài cái, gọi số điện thoại mà Trần Hàng đã cấp cho cô.

Tới đón của cô là một chàng trai trẻ tuổi họ Tạ. Anh là kỹ thuật viên của Công ty Xây dựng Phong Nguyên. Tạ tiên sinh đưa An Hồng đi đến căn phòng mà anh đã thu xếp thuế cho cô từ trước. An Hồng gặp mặt Tiểu Lý, cô bạn cùng phòng. Hai cô gái nhỏ chào hỏi nhau xong, Tiểu Lý liền chui vào trong gian phòng của mình.

Tạ tiên sinh cùng An Hồng hẹn nhau ngày hôm sau sẽ đưa cô đến công ty để phỏng vấn, Dienddanlequuydon cũng chính là đi lướt qua, làm một chút thủ tục nhập chức, đến thứ hai tuần sau, là cô có thể trực tiếp đi làm rồi.

Còn có một ngày Chủ nhật, anh gọi An Hồng đi mua thêm vài thứ phục vụ cho sinh hoạt của bản thân, để cô có thể đi ra ngoài đi dạo, thích ứng một chút với thành phố này, dặn cô
có vấn đề thì hãy gọi điện thoại cho anh. Nói xong, anh liền rời đi.

Sau khi Tạ tiên sinh đi xuống lầu, cảm thấy có chút buồn bực.

Sau khi nhận lời giúp Trần Hàng, dưới ánh mặt trời chói chang, anh đã phải chạy đến rất nhiều nơi môi giới cho thuê phòng, mới tìm được căn phòng thuê rẻ tiền này. Nơi này tình hình trị an an toàn, lại thuê phòng ở cùng với một nữ sinh khác, rồi sau đó, anh lại đi xin chỉ thị của lãnh đạo, lại nói với lãnh đạo khơi thông với bộ phận dự toán của công ty, đáp ứng bỏ qua giai đoạn phỏng vấn, @MeBau*[email protected]@ nhận An Hồng vào làm việc.

Sau khi làm nhiều chuyện như vậy, trong lòng anh không khỏi có chút chờ mong. Một nữ sinh viên vừa mới tốt nghiệp Đại học, bất luận có diện mạo hay không, nhất định là vừa tươi tắn vừa đáng yêu. Tạ tiên sinh vẫn còn độc thân. Anh từng đã bát quái hỏi Trần Hàng rằng, nữ sinh kia có xinh đẹp hay không. Trần Hàng nói có thể tiến hành, vì thế, trong lòng anh liền nổi lên một chút lòng riêng.

Mới gặp An Hồng đầu tiên, trong lòng Tạ tiên sinh đã thấy rất hài lòng.

Đó là một cô gái trẻ người cao gầy, màu da hơi ngăm ngăm, tóc được buộc cao cao thành một cái đuôi ngựa, mặc chiếc áo T-shirt bình thường cùng chiếc quần jeans, trên chân là một đôi giày xăng ̣đan kiểu dáng vẻ người lớn. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Trên lưng của cô đeo một cái ba lô hai quai, kéo một cái va li có chút cũ kỹ, cúi đầu đứng cô độc ở dưới ánh nắng chói chang.

Sau khi nhìn qua vóc dáng bề ngoài, khi


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện