Y Y thẫn thờ, không tin những gì mình vừa nghe thấy.
Cậu nhóc trong đội thấy sắc mặt ngơ ngác của Y Y cậu bật cười.
An Đoàn đứng cạnh cũng cười theo, thằng nhóc này chào Tiểu Mễ như thế cũng hơn 2 tuần rồi.
Tiểu Mễ ngượng ngùng quay người đi ra chỗ khác.
Trận bóng bắt đầu khai mạc, An Đoàn hồi hộp cùng đội bước vào sân.
Nhất Trạch cười khẩy nhìn xung quanh tên khốn Ngụy Thành quả nhiên không đến, hắn khiêu khích nói:
"Lần này xem tôi trả thù bữa trước như thế nào này haha."
Anh em của hắn cùng hùa theo, bầu không khí càng trở lên căng thẳng.
An Đoàn cười nhẹ đi ngang qua cố đụng vào vai vai Nhất Trạch.
"Ối em xin lỗi đàn anh."
Nhất Trạch cười mỉm, đang có nhiều người phải nhẫn nhịn.
Y Y đứng đối diện thở dài, lần này Ngụy Thành không tham gia chỉ sợ lớp mình lại chuỗi thua.
Tiểu Mễ nghe xong ngậm ngùi ngồi xuống, cô càng thêm oán trách mình hơn.
Không khí sân bóng náo nhiệt hơn, từng quả bóng về bên đội Nhất Trạch.
Đội cổ vũ lớp Tiểu Mễ cũng dần nản lòng, hét khô cả họng mà vẫn chưa ghi được quả nào.
Nhất Trạch ghi thêm quả nữa, đến giờ nghỉ giải lao anh ta tiến lại gần về phía An Đoàn ánh mắt chế giễu.
"Đàn em tốt hơn lên nhận thua đi đã 30-1 rồi còn lại 60 phút nữa không gỡ được đâu."
An Đoàn vẫn điềm tĩnh nhìn Nhất Trạch đang tự tiêu tự tại.
Cậu không đôi co gì mà quay về phía đội mình.
Y Y tròn mắt nhìn thành viên đội ai lấy cũng bình thường đến lạ.
"Sắp thua đến nơi rồi các cậu còn tươi cười được."
Em út cười lớn lên:
"Chị Y Y đúng là ngốc mà chiến thuật cả đấy haha."
Tiểu Mễ khó tin, chiến thuật gì mà để ghi 30-1.
An Đoàn lắc đầu, cậu khẽ cười nhẹ:
"Cũng còn ít hơn so với dự tính."
Y Y tức giận đánh mạnh vào đầu An Đoàn:
"Hiệp tới cậu còn không mau gỡ.".
Truyện Quân Sự
Đám người đang đôi co nhau mà không để ý đến một người đang bước những bước chân đầy khí chất.
Ánh mắt của khán giả nhìn chằm chằm vào người đó.
Đàn em Nhất Trạch để ý đến vội chỉ tay ra phía trước.
Tiểu Mễ bất giác cũng quay lại nhìn, ánh mắt cô sáng lên.
"Cậu ấy quay lại rồi."
Em út cười tươi nói:
"Giờ mới chơi thật nè."
Hồi tưởng, trong buổi tập luyện Ngụy Thành dặn mọi người tìm cách để đối phương tiêu hao thể lực, chỉ cần để ghi bàn 35-1 cũng được.
An Đoàn vội từ chối, làm như này cũng quá liều rồi.
Ngụy Thành cười nhẹ chỉ có như vậy mới có cơ hội thắng.
An Đoàn thấy đội trưởng đã đến lần này có thể chiến đấu được rồi.
Nhất Trạch đứng đối diện nhìn vào cánh tay vẫn còn đang băng bó của Ngụy Thành cười khẩy.
"Với cái bàn tay đó của hắn mà tính thắng đúng là ngu mà."
Tiểu Mễ lo lắng cho vết thương sẽ bị rách ra của anh, Ngụy Thành quay sang an ủi chỉ một tiếng thôi chắc sẽ không sao.
Cô chấp tay lại cầu bình an cho anh.
Trận đấu bắt đầu diễn ra, cả đội cùng thực hiện những chiến lược học trong hai tuần ngắn gủi.
Từng quả 3 điểm vào lưới.
Tỉ số đã 30-30 sau