"Duy Nhiên, sao cậu lại không tập trung thế hả?" Loan Mộng nhìn Tɦẩʍ ɖυy Nhiên, giống như trái cà tím bị dập nát, bệnh dở ương ương mà hỏi Tɦẩʍ ɖυy Nhiên.
"Nghĩ chút việc thôi!"
"Nghĩ gì thế hả? Cũng không quan tâm tớ..."
Nghe Loan Mộng trách cứ khiến Tɦẩʍ ɖυy Nhiên cảm thấy mình lại phạm tội.
"Mộng Mộng à, cậu đừng lộn xộn, cứ giữ nguyên như thế, tớ chụp cho cậu một tấm!" Tɦẩʍ ɖυy Nhiên vui đùa quá trớn, cảm thấy nếu gửi tấm ảnh này cho Thượng Quan Thành, có lẽ anh ta sẽ hết giận. Đây đúng là cách hay.
"Duy Nhiên.."
"Ngoan, đừng lộn xộn, một chút là xong xong rồi."
Tách... Tách...
Tɦẩʍ ɖυy Nhiên hào hứng chụp hình như vậy khiến Loan Mộng không thể chấp nhận, sao nói trở mặt là trở mặt chứ? Tɦẩʍ ɖυy Nhiên thì lại nghĩ, lát nữa gửi tấm ảnh này cho Thượng Quan Thành, không chừng anh ta còn phải cảm ơn mình!
"Duy Nhiên..." Loan Mộng bất lực quay đầu để cô chụp hình mình.
"Được rồi, chụp xong rồi nữ thần của tôi ơi."
Loan Mộng được dỗ dành nên rất vui, nào biết Tɦẩʍ ɖυy Nhiên vì bán đứng cô mà cảm thấy bất an, nên mới dùng lời ngon tiếng ngọt.
Nhân lúc Loan Mộng không chú ý, Tɦẩʍ ɖυy Nhiên gửi tin nhắn QQ cho Thượng Quan Thành, thật ra cô và Thượng Quan Thành trở thành bạn trên QQ từ khi nào bản thân cô cũng đã quên mất.
Nhưng Tɦẩʍ ɖυy Nhiên đương nhiên không biết, tài khoản QQ của Thượng Quan Thành trên cơ bản đều là Giang Thần Hi cầm, cho nên...
Giang Thần Hi đang ở trong phòng ôm di động ngơ ngác ngắm hình của Tɦẩʍ ɖυy Nhiên, chuông báo QQ vang lên, khụ khụ... Khoảnh khắc anh mở ra xem, sửng sốt, không ngờ thứ Tɦẩʍ ɖυy Nhiên gửi tới lại là ảnh của Loan Mộng. Cái này, hình như nên giao cho Thượng Quan Thành.
"Thượng Quan Thành..." Giang Thần Hi rầu rĩ ngồi trên giường, không ngờ Tɦẩʍ ɖυy Nhiên lại nhắn tin cho Thượng Quan Thành. Được thôi, anh tuyệt đối sẽ không thừa nhận bình dấm chua của mình bị đánh nghiêng rồi.
"Sao thế?" Thượng Quan Thành đang chơi Liên Minh Huyền Thoại thì nghe Giang Thần Hi gọi, có điều anh đang đánh hăng say, chỉ thuận miệng hỏi lại một câu, cũng không có ý định qua phòng Giang Thần Hi.
"Mau qua đây!" Giang Thần Hi bắt đầu mất kiên nhẫn, tức giận nói.
"Đợi lát đi, bây giờ không có thời gian." Thượng Quan Thành đang chơi game sao có thể dễ dàng vì một câu của Giang Thần Hi mà dừng lại? Đó chẳng phải phong cách của anh.
"..." Giang Thần Hi không nói gì nữa, thầm nghĩ có thể tán gẫu với Tɦẩʍ ɖυy Nhiên cũng là ý tưởng không tồi."
"Cảm ơn." Anh bắt chước cách nói chuyện Thượng Quan Thành trả lời Tɦẩʍ ɖυy Nhiên.
Dạo phố một ngày, Tɦẩʍ ɖυy Nhiên và Loan Mộng đều mệt, hơn nữa hôm nay còn xảy ra vài việc, cô giữ Loan Mộng ở lại nhà mình, dù sao phòng trống kia vốn chuẩn bị cho cô ấy.
"Nè, Mộng Mộng, tớ định đặt đồ ăn bên ngoài, cậu muốn ăn gì?" Tɦẩʍ ɖυy Nhiên nằm trên sô pha ngoài phòng khách hỏi.
"Sao cũng được." Loan Mộng vốn định xuống lầu mua chút đồ, sau đó nấu cơm, có điều Tɦẩʍ ɖυy Nhiên đã hỏi ý mình, có lẽ cô ấy lúc này cũng không rảnh nghe cô ý kiến, huống chi lời mình nói căn bản không có sức nặng. Đừng hỏi vì sao Loan Mộng lại hiểu rõ như vậy, bởi vì chính cô đã trải nghiệm.
"Được." Lần này Tɦẩʍ ɖυy Nhiên rất nghe lời, tùy ý chọn, nhưng vẫn không quên món sườn heo chua ngọt mình thích nhất.
Ting.
Không ngờ Thượng Quan Thành thế mà trả lời tin