Đúng là chẳng có cái gì dễ dàng cả, để có chân trong đội tuyển học sinh giỏi, nó đã phải khó khăn tới mức nào, siêng năng chăm chỉ như thế nào, đã thế còn không dám dùng điện thoại nhiều, facebook tuần online 2 lần, mỗi lần vài ba phút, chẳng có thời gian để mà lướt bảng tin nữa, vì chỉ sợ nhỡ điểm thấp một chút thì đời nó xong mất, nhìn anh chị lớp 11 bị gọi lên phòng hiệu bộ gặp riêng thầy hiệu trưởng còn mỗi nó là chưa, nếu bị gọi lên chắc chết mất.
Mẹ nó thì biết phải ôn khổ sở tới mức nào nên cũng chẳng bắt nó làm nhiều việc lắm, chứ như trước sáng nào cũng phải dậy sớm một chút, kéo hàng ra giúp mẹ rồi mới được đi học, vì nhà nó mở cả một cái shop quần áo to oành, trong khi đã thuê người bán rồi mà vẫn nhiều việc.
Gần tới ngày đi thi nó còn chẳng được lên lớp học mà phải đi ôn ở phòng học đội tuyển, trong khi trên lớp vẫn dạy học bình thường, và nó bị bỏ bao nhiêu là kiến thức, đặc biệt là toán, làm sao mà gánh lại được đây? Rồi sẽ bị ngu toán nhất trong lớp sao? Cuộc đời nó đi học may ra có văn anh bù lại chứ không thì.
.
.
tất cả đều ghét nó hay sao ấy, đen dã man luôn lần nào cũng vậy, toán luôn làm nó thất vọng.
Vì nó là con người không dành cho mấy thứ chỉ người thông minh mới giỏi được, ví dụ như toán, lí, hóa ấy.
May ra xuất sắc tiếng Anh phần nào giúp nó bớt cảm thấy mình bị ngu dốt hơn.
Có một điều thích thú nhất khi đi học đội tuyển đấy là nó rất hợp với mấy chị lớp 11 ghê luôn, tóm lại là bọn nó đều thích trai đẹp, và nói chuyện chỉ quanh trai đẹp khiến anh con trai duy nhất trong đấy phát điên đầu, vì ngày nào bọn nó cũng nói chuyện xung quanh vấn đề trai đẹp và phim hay có trai đẹp.
Đã thế còn chẳng phải mất tiền ăn sáng vì hôm nào cô cũng mang đồ ăn sáng cho bọn nó, mẹ chồng cô bán đồ ăn sáng mà, hí hí thế là cả tháng trời bọn nó toàn được ăn free, cô lại còn tâm lí, cô bảo chỉ cần điểm ổn ổn là cô còn mua đồ ăn vặt còn không thì thôi.
Cô còn trao thưởng ai được giải nhì trở lên cô sẽ cho hết tiền thưởng của cô nữa.
Nó đang học tự nhiên nhớ ra một thứ thú vị
" Tối qua có anh mua đồ ở nhà em đẹp trai cực, mỗi tội là có người yêu rồi" Nó thở dài
" Em chưa nghe tới câu ta sẽ đập chậu cướp hoa à" Một chị chép miệng nói
Tự nhiên lúc đấy cô đi vào nhìn bọn nó lắc đầu
" Cẩn thận người yêu nó lại vác gậy nó đập lại cho, học đi, sắp thi đến nơi rồi đấy"
Chẳng ai bảo ai bốn đứa con gái cùng nhau bĩu môi nhìn cô rồi cúi xuống làm đề
" Trai đẹp ngồi bên cạnh đấy thì không nhìn, cứ kiếm đâu xa xôi thế" Cô nói
Chẳng hiểu sao tụi nó lại cùng nhau ho khan, đúng là hợp nhau ghê, cứ như kiểu đều có cùng suy nghĩ vậy
Cô chỉ phì cười rồi rồi đi ra ngoài, hóa ra là chỉ lượn qua rồi đi ra, làm tụi nó đang định bàn tán về trai đẹp mà.
Cứ lần nào đang định bàn về vấn đề trai đẹp hay phim ngôn tình thì lại có thầy cô đi qua làm tụt hết cả hứng ấy
Mấy anh của đội tuyển Hóa đi qua, trời ạ, ít ra thì cũng dễ nhìn vậy chứ, cũng khá là đẹp trai đấy chứ, mấy ảnh hóng vào phòng nó trêu anh Nam- thứ con trai duy nhất trong đội tuyển Anh bọn nó, người mà bọn nó cho là rất hiền lành, đúng vậy, ảnh rất hiền chứ không như người khác đã phát điên vì bọn nó mất, đã thế Nam còn ít nói vô cùng luôn vì thực ra là bọn nó chỉ nói chuyện trai đẹp nên chẳng mấy khi nói chuyện với anh, và đương nhiên ảnh khá bơ vơ và lạc lỏng.
" Sướng nhất mài đấy nhá, ngồi giữa một rừng hoa, chẳng bù bọn tao chẳng có đứa con gái nào"
" Mày hốt bớt qua đấy dùm tao đi" Nam thở dài kiểu bất lực
Mấy anh kia cười cười
" Vậy cho em Đan qua chỗ bọn tao cũng được"
Vừa nói xong tụi kia cười còn nó chẳng hiểu sao lại đỏ mặt, mãi mới nói lại được ấy.
" Em không phải đồ vật à nha"
Xong tụi kia cười còn nó đành cúi mặt và chẳng biết nói thêm gì cả, cứ trêu nó là sao, đã thế chẳng biết ăn phải cái gì mà tụi đội tuyển toán lí gì kéo qua, cũng chẳng phải cố tình mà bọn kia đi xuống cantin và đi vệ sinh là sẽ đi qua phòng bọn nó nên ghé vào, đã thế ba cái đội tuyển toán, lí, hóa lại chẳng có mống con gái nào cả, văn sử các kiểu thì toàn con gái, chỉ mỗi đội tuyển bọn nó có cả trai lẫn gái, chẳng hiểu sao nữa, nên mấy người đấy toàn thích lượn qua chỗ bọn nó học cơ
Thằng anh họ nó ở đội tuyển Lí, hắn cũng ghé cái mặt vào, hất mặt hỏi nó đã ăn sáng chưa, nó chỉ bảo chưa, có thế thôi mà bọn kia trêu nhau bảo đi mua đồ ăn sáng cho nó, nó cũng tưởng chỉ đùa, ai mà ngờ có 2 phút sau quay lại thấy bao nhiêu