" Đan anh thích em thật sự rất thích em, em không thể cho anh một cơ hội sao"
" Anh bị dở người à, đã bảo đừng làm phiền người khác rồi cơ mà "
" Không, anh thích em anh sẽ tiếp túc em cho tới khi nào em đồng ý"
" Áaaaaaaaa tránh ra đi"
Nó bừng tỉnh giấc, cả người toát mồ hôi, what nó vừa mơ cái quái gì vậy, vội vàng bật đèn phòng, hai tay ôm mặt thẩn thờ vài phút, đáng sợ thực sự.
Sao tự nhiên bị ám ảnh ghê dị hong biết luôn, khiếp quá trong mơ còn mơ thấy tên Hưng bám theo nó, trời má ám ảnh thực sự, cầm cái điện thoại, oa đã hơn 1h sáng rồi, trời ơi sao ngủ cũng không yên vậy thế này.
Hừmmm tính nằm xuống ngủ tiếp nhưng không ngủ được, lăn lộn vài vòng rồi lại cầm điện thoại lướt facebook một chút, bọn nó hè mà vẫn online ầm ầm, có mỗi Quỳnh nó muốn nói chuyện thì ngủ rồi còn đâu, quyết định bật nhạc piano không lời nghe để ngủ, và nằm tận 2h sáng vẫn không ngủ được, điên thực sự.
Nó quyết tâm chơi game, giờ này chơi chắc không gặp trẩu đâu hừmm
Thế là nó quyết định đeo tai nghe và ngồi dậy chơi game, lén leo rank nào tại lần nào leo rank cũng chơi cũng Trung Kiên và Duy Dương, mà nói mới nhớ Duy Dương đi picnic về từ chiều mà nó vẫn chưa hề gặp luôn.
Kệ đi, nó vừa vào thấy 2