Có vẻ từ ngày Duy Dương về nước, Hà Đan đã thay đổi một chút so với những ngày tháng yêu xa, ít
nhất là về khoản thời trang và làm đẹp.
Chỉ sợ đi ra đường người ta lại kêu Duy Dương đẹp trai như thế lại đi yêu một con nhỏ đã không có body xịn xịn ăn mặc lại còn giống ăn mày thì cũng chết dở.
Đan dành thời gian skincare nhiều hơn, dù sao cũng sinh viên năm cuối không thể không biết chăm sóc nhan sắc của mình được, đi ra đường cũng dành thời gian để makeup nhẹ nhàng rồi chăm chút quần áo các thứ hơn, chứ ngày trước siêu lười, đi đâu cũng vác quả mặt mộc có hôm son cũng không muốn dùng.
Đơn gian vì cứ nghĩ có người yêu rồi không cần thiết phải quá xinh đẹp làm gì, nhưng chỉ sợ Duy Dương thấy khác ngày xưa quá lại bị sốc, vốn dĩ ngày cấp
3 Hà Đan rất chăm chút ngoại hình, không hiểu từ đâu lên đại học cần xinh đẹp và không ai cấm điệu thì lại siêu lười.
Một ngày đẹp trời nổi hứng đi cắt tóc cho mới mẻ và cho có sức sống hơn, còn đang tính rủ Quỳnh đi cùng thì Trung Kiên đã giành mất vì cả tuần không có thời gian cuối tuần mới được nghỉ thì phải rủ người yêu đi chơi.
Còn đang định đi một mình nhưng sợ đi một mình buồn chán nên thử dụ người yêu xem sao.
Hà Đan vừa nhắn tin bảo chiều em sẽ đi cắt tóc, chưa kịp nói thêm câu nào Duy Dương đã nhanh chóng rep lại
“ Anh sẽ đi cùng em, chiều nay anh không bận gì cả”
“ Hehe đang tính rủ anh đi đó, Quỳnh đi với Trung Kiên mất rồi”
“ Rõ là em cũng có người yêu mà tại sao em cứ muốn giành người yêu với người khác thế?”
“ May em nhường cho chứ em muốn gì cũng được hết á.
Mà anh nói xem em cắt tóc kiểu gì sẽ xinh gái nào?”
“ Em cạo trọc thì vẫn xinh mà, nhưng mà sao tự nhiên cắt tóc, trước em kêu em thích tóc dài mà?”
“ Thì nhìn cho mới mẻ đó, không anh chán em mất thì sao?”
“Cũng có lí =)))”
“ Thôi đi ngủ trưa xíu rồi chiều qua đón em đó, em đi ngủ đây”
Duy Dương không biệt học đâu ra kiểu vâng dạ làm Hà Đan phì cười, dạo này nói gì cũng vâng làm
Đan hơi bị hoang mang nhè nhẹ.
Đúng như đã hứa thì buổi chiều Duy Dương sẽ qua chở Đan đi cắt tóc, đương nhiên là anh không vác theo quả oto đi rồi, dù sao cũng chỉ là đi cắt tóc, không cần thiết sang chảnh thế đâu.
Cứ nghĩ Duy Dương sẽ không biết gì cả nhưng đi vòng vòng cuối cùng dừng xe đúng tiệm salon nổi tiếng và hồi sáng Hà Đan vừa seach xem xong.
Tiệm này có rất nhiều cơ sở nhưng chắc là Duy Dương đi nơi gần nhất thôi, nhìn đúng có là có vẻ xịn sò.
Không biết có phải vì đi cùng trai đẹp hay không mà vừa tới cửa vào đã có nhân viên và quản lí ra đón tiếp cẩn thận làm nó có chút không quen.
Vừa định ngồi xuống ghế chờ thì một chị gái xinh đẹp đi ra nở nụ cười rất tươi nhìn hai đứa, trong khi Hà Đan còn hoang mang không hiểu gì thì chị gái xinh đẹp kia đã chào hỏi giới thiệu
- Hai năm không gặp mà ông vẫn đẹp trai nhỉ?
Nói rồi chị gái đó quay qua Hà Đan mỉm cười
- Chào em, chị là bạn cấp 3 của Duy Dương, nghe nhiều về em rồi giờ mới được gặp mặt
Hà Đan cũng mỉm cười thân thiện, đúng chỉ có thể là người quen chứ không sao tự nhiên được đón tiếp cẩn thận thế.
- Em đợi lát giờ sẽ nhân viên ra tư vấn cho em nhé, chị đi ra ngoài có chút việc lát sẽ quay lại
- Vâng.
.
.
em cảm ơn chị
Rồi sau đó có nhân viên ra tư vấn kiểu tóc hot trend cũng như phù hợp với khuôn mặt của Đan và bắt đầu thay kiểu tóc, lúc cắt đi cũng hơi tiếc nhưng mà cũng không sao.
Khi mà đi cắt tóc thôi mà cũng có một tên đẹp trai đi cùng ngồi chờ rõ là rất gây sự chú ý ở đây, đặc biệt là cái chỗ ra vào của toàn là con gái.
Duy Dương ngồi chờ người yêu có lúc rồi ngủ gật luôn cả trên ghế, biết thế kêu ở nhà ngủ đi cho rồi, tự nhiên ra đây ngồi ngủ gật làm bao nhiêu người nhìn, Đan đúng kiểu tức nhưng không làm gì được, vì kiểu rõ là người yêu mình mà ai cũng cứ nhìn nhìn và thích thú, trong khi Đan có bao giờ thích nhìn người yêu nhà người ta đâu.
À thực ra ngày trước thấy trai đẹp cũng thế, nhưng giờ có người yêu đẹp trai rồi nên dần mất đi hứng thú với trai đẹp ngoài người yêu rồi.
Dù vẫn thích tóc dài nhưng được tư vấn cắt ngắn ngang vai chút sẽ đẹp hơn thế là Hà Đan lại bất chấp cắt luôn mái tóc nuôi 4 năm đại học, đương nhiên Duy Dương chẳng dám ý kiến gì vì anh đang ngủ gật mất rồi.
Lẽ nào là thiếu ngủ nhưng vì sợ người yêu đi một mình nên đã bất chấp không?
Ngồi đợi tận 4 giờ đồng hồ mới xong, sau khi gội xong sấy tóc nó mới có ra gì, lâu không để tóc ngắn đúng là nhìn có chút không quen nhưng trẻ hơn ra bao nhiêu, quay lại định gọi tên người yêu thì đã thấy Duy Dương tỉnh dậy lúc nào đang ngồi cười cười rồi.
- Em lúc nào cũng xinh rồi không phải hỏi đâu
Duy Dương nói xong mấy anh chị nhân viên đứng đó đều ồ lên thích thú, bình thường Duy Dương hay nói như này nó cũng quen rồi nhưng không hiểu sao nay đông người cười lại hơi bị ngại ~~
- Em định bảo anh trả tiền đi đó ai hỏi anh đâu mà anh nói thế
- Anh thanh toán rồi
Đan chỉ định nói đùa