Sau khi chạy khỏi con hẻm đó, Hạ Vũ hiện tại đang ở trong phòng của mình.
Khi về đến nhà cậu liền tắm rửa rồi leo lên giường chùm chăn lại úp mặt xuống gối, nghĩ về chuyện xảy ra lúc nãy khuôn mặt cậu lần nữa đỏ lên.
Tuy cậu biết bản thân đã có người mình thương lại đi suy nghĩ về người khác như vậy là không được, nhưng nụ hôn ban nãy cứ không ngừng hiện hữu trong tâm trí cậu.
Hạ Vũ thấy khi bên Lăng Đằng cậu ta luôn cho cậu một cảm giác rất quen thuộc, giống như đã quen thân nhau từ rất lâu.
Những sở thích của cậu đều bị Lăng Đằng biết được tất cả, Hạ Vũ lắc đầu không cho bản thân mình suy nghĩ về việc đó quá nhiều.
Cậu nghĩ chắc chắn Lăng Đằng chỉ là hứng thú nhất thời, sau một thời gian nếu cậu kiên trì từ chối thì cậu ấy sẽ chán nản mà bỏ cuộc thôi.
"Nhắc mới nhớ cả ngày hôm nay không nhận được hồi âm từ anh ấy, chẳng lẽ thật sự gặp chuyện rồi sao?" Hạ Vũ với lấy chiếc điện thoại trên bàn học lại xem, cậu mở danh bạ ra tính nhấn gọi rồi lại thôi.
Cậu cứ có cảm giác bản thân mình bị mất giá, suốt ngày quan tâm nói yêu thương người ta mà không được đáp lại nhiều.
Đến cả hiện tại đã hơn mấy chục cuộc gọi cùng rất nhiều tin nhắn hỏi thăm, nhưng đến một câu hồi âm cũng không có.
"Liệu có phải mình phiền quá không?" Cậu tắt điện thoại ôm lấy nó vào lòng, suy nghĩ tất cả những chuyện vừa xảy ra mấy ngày nay.
Theo như những biến cố mấy ngày hôm nay, cậu thấy nó có chút lạ.
Vì từ lúc cậu và Giai Thụy thổ lộ tình cảm với nhau cho đến nay, những chuyện kì lạ đang bắt đầu xảy ra liên hoàn không ngừng nghĩ.
Đầu tiên là Gia Hân bị bắt cóc, cho đến những biểu hiện kỳ lạ trong câu nói của Giai Thụy.
Điều đáng chú ý là từ khi anh ấy nói những lời kì hoặc đó ra, thì lại mất tăm hơi không thấy bóng dáng đâu cả.
Chẳng lẽ gia đình anh ấy đã biết chuyện và không muốn mối quan hệ này tiếp tục, nhưng sao anh ấy lại kêu mình phải chờ đợi rồi còn tặng quà nói lời yêu thương.
"Aiz, nhức đầu quá!!!" Hạ Vũ lắc đầu không muốn nghĩ nữa, nếu như cứ suy nghĩ mãi cậu sợ đầu mình sẽ nổ tung mất.
Hiện tại việc học vẫn được cậu ưu tiên trước nhất, tình cảm bỏ qua một bên vậy.
Nếu như không gặp được hằng ngày thì cậu sẽ đợi đến kì thi này, nghe cô chủ nhiệm nói anh ấy sẽ xuất hiện thi cùng với mọi người.
Lúc đó cậu sẽ hỏi cho thật kĩ lý lo anh ấy không hồi âm lại cho mình, và những chuyện kì lạ xảy ra mấy hôm nay.
Nằm suy nghĩ một hồi lâu mắt Hạ Vũ đã díu lại buồn ngủ, hôm nay tuy không làm việc gì nặng nhọc.
Nhưng cơ thể cậu lại mệt đến lạ thường, cộng với việc tối nay ra ngoài đi chơi với Lăng Đằng rồi vội vã từ bên ngoài về liền lao vào tắm gội.
Hiện tại cơ thể cậu có chút ấm nóng, Hạ Vũ không để ý nữa đôi mắt nặng trĩu cuối cùng cũng dần nhắm lại mất dần ý thức chìm vào giấc ngủ.
...Truyện được đăng tải duy nhất trên Noveltoon, hãy là độc giả thông thái, đọc ở wed chính sẽ giúp tác giả có thêm động lực ra chương tiếp theo...
Màn đêm bỗng yên tĩnh đến lạ thường, người thì an yên chìm vào giấc ngủ.
Có người lại vì nổi nhớ nhung không tài nào chợp mắt.
Vẫn là căn biệt thự cũ Giai Thụy ngồi tựa vào