Hàn Giang: " Thi Yến, anh mới vừa biết những tin đồn ở trên diễn đàn, anh đã viết một bài và đăng lên để lấy lại trong sạch cho em "
Thi Yến " Em vừa mới đọc xong, Cảm ơn anh, trưởng bối Hàn."
" Không cần phải quá câu nệ với anh đâu."
Hàn Giang ngừng lại một lát rồi dịu dàng hỏi cô: "Cái đó… Thi Yến, em không sao chứ?"
Thi Yến biết Hàn Giang đang nói đến những tin đồn trên diễn đàn, vì vậy cô trả lời: "Em ổn mà."
"Vậy là tốt rồi…" Đang nói Hàn Giang bỗng dừng lại một lúc lâu, sau đó anh gọi tên cô,"Thi Yến..."
"Hửm?" Thi Yến đáp lại.
Đợi một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy tiếng trả lời của Hàn Giang nên cô lại gọi anh " Trưởng bối Hàn?"
"Anh… "" Hàn Ciang nói đến đây thì anh lại rơi vào im lặng.
Thật ra, anh rất muốn hỏi cô rằng Lâm Giang có phải là người hát vào đêm đó hay không, nhưng mãi mà anh vẫn không đủ can đảm để cất lời.
Câu hỏi đó cứ xoay chuyển trong lòng anh, sau một hồi do dự mãnh liệt rốt cuộc anh vẫn lựa chọn im lặng. "... Không có việc gì. Anh chuẩn bị có tiết rồi nên anh cúp máy trước đây. Tạm biệt."
" Tạm biệt, trưởng bối Hàn."
Sau khi cúp điện thoại, Thi Yến liếc nhìn ba người bạn cùng phòng đang chụm vào nhau hào hứng lướt diễn đàn.
Không nói một lời nào, cô về lại giường nằm xuống và nhắm mắt lại, định sẽ ngủ bù vì thiếu ngủ .
Sự mệt mỏi quá độ khiến cô cảm thấy thái dương của mình nhói lên từng hồi. Nhưng khi cô nhắm mắt lại thì cô cảm thấy mình không tài nào ngủ được.
Trong tâm trí cô đều là những lời Lâm Giang đã viết trên diễn đàn.
Thi Yến không biết đầu óc mình đã suy nghĩ vẩn vơ bao lâu, sau đó cô thật sự chìm vào giấc ngủ.
Mùi thơm của thức ăn đã đánh thức cô.
Ba người bạn cùng phòng của cô đã mua một đồ ăn từ căn tin, lúc này 3 cô gái đang ngồi quanh bàn vừa ăn vừa cầm chiếc điện thoại trong tay và bàn tán về những việc đang xảy ra trên diễn đàn
Thi Yến trèo ra khỏi giường và nhìn thấy có một phần ăn được chừa lại trên bàn cho mình.
Cô nhanh chóng lao vào phòng tắm và tắm rửa, sau đó xé một gói đũa gỗ và bắt đầu chú ý đến những người khác.
Ả "Kẻ tàn sát cả Lữ Bố cùng Điêu Thuyền" đang khiến mình đau đầu vô cùng. Cô ta vừa đăng một bài viết khác công kích Yến Yến."
" Mình cũng nhìn thấy rồi! Cô ta
bảo rằng Yến Yến xấu hơn Tần Nhất Nhiên và khẩu vị của Lâm Giang thật nặng quá đi. Hừ, tất cả ảnh của Tần Nhất Nhiên đều đã được photoshop trong khi ảnh của Yến Yến chỉ sử dụng camera bình thường của điện thoại nên đương nhiên chất lượng ảnh sẽ thấp hơn rồi. Thực tế trên diễn đàn đã không quá rõ rồi hay sao, điều này chứng tỏ cô ta đã bị knock out ở ngoài đời,vậy làm thế nào cô ta có thể so sánh hai người được chứ?"
"Cái gì? Cô ta vừa nói Tần Nhất Nhiên trông trẻ hơn Yến Yến mặc dù cô ấy già hơn Yến Yến ba tuổi? Làm thế nào mà cô ta có thể nói dối trắng trợn vậy chứ? Làm sao mà Yến Yến nhà chúng ta lại trông như bà thím được chứ?
"Hừ, ngay cả qua màn hình điện thoại như thế này mình có thể cảm thấy sự ghen tị ác ý của cô ta đó!"
"Yến Yến, cậu có thể ngừng ăn và chú ý đến những gì đang xảy ra xung quanh cậu có được không? Ngay cả bọn mình cũng cảm thấy bất bình thay cho cậu nữa đấy "
"Mình sẽ ăn xong sớm thôi." Thi Yến ngẩng đầu lên đáp lại các cô bằng 6 từ sau đó lại vùi đầu vào ăn lần nữa.
Sau khi ăn xong, cô bỏ hộp thức ăn của mình vào thùng rác và dọn bàn sau đó lấy điện thoại và vào diễn đàn của trường.
Cô nhanh chóng lướt qua những chủ đề mà bạn cùng phòng đang nói đến.
Hầu hết các câu trả lời là ngoại hình của cô không bằng Tần Nhất Nhiên và Lâm Giang chắc chắn đã mù rồi nên mới chọn cô.
Thậm chí còn có người nói quá đáng hơn khi cho rằng những bức ảnh của cô có thể được chỉnh sửa để che đi xấu xí của mình và họ không biết làm thế nào mà Lâm Giang có thể hôn cô mà không nôn ra...
Nhìn thấy Thi Yến cũng đang lướt xem qua diễn đàn, Hà Điền Điền vội vàng đi đến bên cạnh cô và lầm bầm, "Yến Yến, cậu có nhìn thấy không? Những người đó thực sự quá đáng lắm. Điều này thật sự không thể chấp nhận được!"