Editor: Wave Literature
Sau khi thấy Juice @ Mister Numbers, ngay lúc đó Thi Yến nhận ra Mister Numbers đã bị chặn khỏi trang khoảnh khắc của cô. Cô ngay lập tức bắt đầu đánh một tin nhắn để bào chữa cho chính mình, ngay lúc đó, một dòng tin nhắn nhảy lên màn hình của cô…
<11111>:
[Tôi e tớ sẽ không thể nào vào được máy chủ nếu mang muội ấy theo]!!!
Anh đang nói rằng tôi quá béo đến mức có thể đánh sập toàn bộ máy chủ của trò chơi sao?Làm sao một người có thể độc mồm đọc miệng đến như vậy chứ?Hơn nữa, tôi đã nói với anh rồi là tôi không béo, tôi không béo! Tại sao anh cứ tiếp tục gây rắc rối về vấn đề này thế?Đầu giờ chiều, cô quá tập trung ăn tôm càng nên không bận tâm đến anh ta, nhưng giờ thì…
Với suy nghĩ này trong đầu, Thi Yến phẫn nộ gõ lên màn hình và gửi:
<Người nhận đang trợn tròn mắt và biểu lộ một chuyện là đùi muội ấy thậm chí còn thon gọn hơn cánh tay của huynh><11111>:
[Muội có nhầm ngón tay với đùi của mình không đấy?]!!!!!
Ai trên đời này có ngón tay thô dày như cánh tay chứ?Cơn thịnh nộ trong lòng Thi Yến đã thăng cấp lên một level khác. Cô cúi đầu nhìn vào những ngón tay thon dài cân xứng của mình trước, rồi lại nhìn vào đôi chân mảnh khảnh – Cô đột nhiên cảm thấy sự thôi thúc muốn trèo qua chiếc điện thoại và xuất hiện ngay trước mặt tên Mister Numbers để làm lóa đi cặp mắt chó của anh ấy chỉ đến khi anh ấy không còn thấy gì nữa.
Nhưng trước khi Thi Yến có thể gõ một từ nào, <11111> đã gửi lên một tin nhắn mới
[Trong khi bàn tay của những người phụ nữa khác mảnh khảnh và thanh nhã, của muội thì có thể diễn tả như]Anh ta cố tình ngắt quãng tin nhắn giữa chừng và dừng lại hai giây trước khi một dòng tin khác xuất hiện <11111>:
[Năm ngón tay tựa ngọn núi]<Expert of the Monkeys>
[Ông chủ, cậu đang nhiệt tình thái quá đó]<Juice>:
[Đúng rồi đó, ông chủ. Sao mà cậu có thể nói như vậy với Yến muội chứ?]<Tide>
[Thật không lấy làm lạ lý do vì sao cậu vẫn còn đang độc thân, không như tôi, vừa ôm bạn gái trong vòng tay tận hưởng làn gió mát lạnh vừa nhấm nháp những quả dưa hấu ngọt ngào và ngon ngọt khi xem một bộ phim truyền hình Hàn Quốc. Đây mới là cuộc sống chứ.]<Expert of the Monkeys>
[Phắn đi giùm tôi cái, cậu là loài cẩu thích phô trương]<Juice>
[Vậy nếu cậu có bạn gái thì sao? Nó là vấn đề gì lớn lắm à? Chỉ vì cậu có bạn gái không đồng nghĩa là cũng có một cái đầu hơn người đâu!]Thi Yến không chú ý đến sự cắt ngang của bộ ba
này. Thay vào đó cô dán mắt nhìn chằm chằm vào "Năm ngón tay như ngọn núi" mà <11111> gửi trước đó, trước khi cô chụp. Cô dứt khoát chụp một tấm ảnh bàn tay của mình và gửi nó đến nhóm WeChat.
Trong khi bức ảnh được tải lên nhóm chat, Thi Yến đã gõ
[Không photoshop một chút nào, được chụp bằng camera Iphone của muội]Sau đó, Thi Yến gửi lên ba biểu tượng cảm xúc tạo thành một khuôn mặt cười chảy nước mắt với sự mỉa mai.
Không có lý lẽ nào thuyết phục hơn bằng chứng lạnh lùng và cứng rắn này…Dù miệng của Mister Numbers có độc đến mức nào, anh ấy cũng không thể tiếp tục gọi tôi béo với bằng cứng rõ ràng như vậy, phải không?<Expert of the Monkeys>
[Wahhh, bàn tay của người mẫu trông cũng chỉ đến thế này thôi!]<Juice> gửi qua một chuỗi biểu tượng cảm xúc "mắt trái tim, miệng đầy nước bọt"
<Tide>:
[Đẹp đấy, đẹp đấy đẹp đấy!]<11111>:
[Trộm về từ Internet?]Trộm từ Internet? Ý anh là gì chứ? Tôi sinh ra vốn gì đã xinh đẹp, tôi cần phải cướp một tấm ảnh như vậy từ Internet sao?Với hàm răng nghiến chặt, Thi Yến đã gửi hơn 6 dấu chấm than [!!!!!!]
<11111>:
[Nhưng, huynh phải thừa nhận muội không ngu ngốc như huynh nghĩ. Ít nhất, muội biết cách xóa đường vẽ mờ trên ảnh trước khi tải lên]Đường vẽ mờ, ý của anh là gì? Đây rõ ràng là ảnh gốc của tôi!Thi Yến thậm chí không thèm bận tâm gõ nữa. Cô tìm kiếm thông qua danh sách biểu tượng cảm xúc của mình và gửi qua một bức ảnh. Một chú thích trong bức ảnh có nội dung "Huynh nghĩ mình là cái thá gì vậy? Muội không muốn nói chuyện với huynh nữa"
Sau đó, điện thoại của Thi Yến đột nhiên reo lên.
Là từ mẹ của cô.
Thi Yến bắt máy điện thoại và nói khá lâu. Ngay lúc cô cúp máy, có rất nhiều tin nhắn chưa đọc trong WeChat của cô.