Trong tiết lý, Song Ngư nhìn những người chưa làm bài tập bị đứng hết ra bên ngoài thì thật sự sợ.
Cũng may cô có đồng chí Ngưu giúp không là chắc cô cũng có kết cục như vậy.
Hơi đáng sợ đấy.
"Lần này thật sự là thoát chết trong gang tấc luôn á" Song Ngư thở ra một hơi chọt chọt Kim Ngưu đang gục ở bàn.
"Này mày có nghe tao nói không vậy, cái con lợn này"
Kim ngưu chỉ xua tay đừng nói nữa.
Cô còn đang mệt bở hơi đây, giờ cô chỉ có muốn ngủ thôi nó cũng lải nhải bên tai nữa, quá mệt!
Song Ngư chỉ cười bất lực:"Chịu mày thật rồi đấy"
"Các em ai có muốn đăng ký vào đội tuyển lý không?"
Khi giảng xong cô để phấn xuống hướng xuống lớp hỏi.
Bọn trong lớp nhao nhao lên, rồi một cánh tay dơ lên, là một bạn nam, tên này có lẽ cũng không xa lạ gì rồi, học giỏi lý nhất lớp mà, không hổ học bá
Cậu ta tên Duy, cấp hai cậu ta cũng đi thi giải đấy, đỉnh thật, còn cô môn lý thì chịu.
Cô thấy có Duy dơ tay thì gật đầu còn cười rất tươi, đúng là con cưng có khác ha:"Rất tốt, còn ai muốn vào nữa không?"
Song Ngư định sẽ ngồi vẽ linh tinh lên trang cuối vở nhưng đột nhiên có thứ gì đó chọt vào eo của cô khiến cô giật mình
"Song Ngư cũng...muốn tham gia sao?"
Hả? Song Ngư ánh mắt hoang mang, cô nhìn cánh tay của mình đang dơ lên.
Mắt cô như muốn trợn trắng lên vậy vội dụt tay xuống.
Nhìn xuống bàn bên dưới có mấy đứa con gái cười cợt cô liền biết, cô là đang bị tụi nó chơi đểu.
Song Ngư nhìn lên cô Lý, mặt cô cũng có vẻ hơi bất ngờ cộng thêm hoài nghi hiện rõ kìa, còn ánh mắt của cả lớp nữa, cô phải làm sao giờ!!"
"Vậy...!Duy và Ngư sẽ vào đội tuyển nhé, chiều mai đi học bồi dưỡng đầy đủ nha"
Song Ngư bụng nghĩ sẽ không có chuyện cô cho một người như Song Ngư vào, nhưng cô đang nghe thấy cái gì cơ???
"Cô...cô ơi..
em không.."
"Em có ý kiến gì sao?" Cô quay qua nhìn Song Ngư.
Nhưng...tâm trạng cô có vẻ cũng không ổn chút à nha.
Song Ngư nghẹn họng:"Không...!không có gì ạ"
Cô gật đầu rồi thu dọn giáo án, cùng lúc tiếng trống tan trường cũng gõ vang lên.
Mọi người đều thu sách vở, lúc Duy đi qua bàn của cô, Ngư có thể cảm thấy được ánh mắt không mấy thiện cảm của cậu bạn.
Cũng đúng thôi một đứa ngu như cô được vào quá là phản khoa học phải không.
Cô cũng đâu muốn đâu.
Duy buông câu lạnh nhạt:"Đừng có cản trở tôi, chậc sao có thể cho loại người như cô vào kia chứ"
Nói xong cậu ta bỏ đi.
Khóe môi Song Ngư giật giật.
Cậu ta là cái loại người gì vậy kia chứ, ai chọc vào cậu ta đâu.
Kệ thằng điên đó nhưng cô phải giải quyết vụ đội tuyển này đã nè phải làm sao giờ!!!
Kim ngưu sách cặp thở dài:"Mày dễ bị chúng chọc nhỉ"
"Tao đâu có đâu, đây là phản xạ bình thường thôi"
"Phản xạ bình thường liền giơ tay nên đúng lúc ghê ha"
Song Ngư hết chối, cái phản xạ khốn nạn, nhưng cô ngu lý lắm, tính sao giờ ba má ơi, hay bảo Thiên Bình kèm hay Thiên Yết, thôi loại Yết giờ chỉ còn Bình thôi.
Hôm nay trời không oi như hôm qua nhưng cũng tính là nóng đi.
Vừa ra khỏi lớp đứng dưới sân thôi đã thấy nóng ran.
"Thời tiết cực thế" Sư Tử cẩm quạt phẩy rất chi là mạnh, đến gió còn bay cả vào mặt Bình.
"Thiên Bình đợi anh" Thiên Yết vừa tan cũng đã nhanh chóng chạy lại chỗ Thiên Bình để cùng nhau về nhưng chưa kịp mừng thì bị câu nói của Bình vả vào mặt
"Anh ở ký túc xá đi"
"Hả?"
Nói thật là nhìn Thiên Yết đơ người luôn, con Sư Tử nó còn nhịn cười đến méo mặt kìa
"Nhưng...nhưng mà"
"Nam chính ở cùng phòng ký túc với anh mà, anh không nhớ sao?"
"Nam chính gì?" Thiên Yết ngơ ngác, não của anh đang load lại.
Thiên Bình bó tay, cô đành phải giải thích cho anh:"Nam chính tên Trác Nhân Mã, anh nhớ lại chưa?"
Thiên Yết dường như hiện ra được cái mặt khó ở của tên họ Trác hôm qua liền hiểu
"Nhưng hắn thì liên quan gì?"
"Còn liên quan cái gì nữa, anh phải theo dõi cậu ta chứ sao, chỉ sợ cậu ta bất thường thôi"
"Vì thế em bắt anh ở lại ký túc sao"
Kim ngưu và Song Ngư vừa lúc đi lại chỗ họ, nhìn thấy cái bản mặt xụi lơ, mất mát như bị cướp cả ngân hàng ấy làm hai người đơ.
"Tên này bị gì vậy?" Kim ngưu vẫn là người hỏi đầu tiên.
"Em gái đá" Sư Tử nói nhỏ vào tai Kim Ngưu và Song Ngư còn không nhịn nổi cười cơ.
"Con kia ngậm mồm gây sự hả!" Bao nhiêu sự bực tức Thiên Yết dồn hết vào Sư Tử, đâm ra hai con người này lại quay ra đấu khẩu nhau không ngừng.
"Bọn này không thể có một ngày yên ổn à??" Bảo Bình ngáp ngắn ngáp dài đi tới chỗ họ.
Song Ngư và Kim Ngưu ngơ ngác nhìn tên đang nói chuyện với họ.
"Ai vậy?"
"Còn ai nữa, người có thể nói chuyện với chúng mày thoải mái chỉ có ai cơ chứ" Bảo Bình quá chán nản để giải thích
Song Ngư suy nghĩ một chút liền hiện ra tên:"Là Bảo Bình đúng không"
Kim ngưu làm mặt kinh dị:"Tên này sao có thể thấp thế này được, trước nó phải cao ngang ngửa với Thiên Yết"
"Lại là chủ đề chiều cao của tao à! Quá đáng quá đấy!" Bảo Bình tủi thân lần n.
Mắc gì cứ thọt vào vết thương lòng của anh vậy chứ! Nó thú vị lắm chắc!
"Mà thôi, tao có chuyện quan trọng hơn, Thiên Bình mày cứu tao với"
"Có chuyện gì sao?"
"Chuyện là tao bị cô đá vào đội tuyển lý rồi, phải làm sao giờ, tụi mày biết mà trước giờ tao ngu nhất là môn lý đấy!"
Thiên Bình cũng khó xử lắm nhưng mà cô cũng phải thú thật lại cho Song Ngư một chuyện:"Song Ngư à, thật ra tôi cũng không giỏi lý đâu"
"Hả?" Cả bọn ngơ ngác.
Tại trước giờ mọi mặt của Thiên Bình đều hoàn hảo, kiếp trước còn được tâng đến 9 tầng mây nên bọn nó tưởng Thiên Bình giỏi tất cả các môn.
Thiên Bình chỉ cười khổ, đấy là điều mà những năm cấp 3 là một cực hình đối với một người như cô, cô không giỏi mọi thứ nhưng ai cũng chắc chắn đinh ninh là cô giỏi rồi đến khi cô không làm được thì quay lưng lại với cô.
Lúc đó cô cũng đã mất rất nhiều bạn.
"Tao không giỏi mọi thứ như chúng mày nghĩ đâu, nói thật chứ Lý tao cũng bó tay đấy chứ"
Tụi nó nhìn ra được sự gượng gạo trong lời nói và biểu cảm của Thiên Bình, lúc này tụi nó mới biết, có lẽ họ đã làm Thiên Bình tổn thương.
"Tao xin lỗi, tại tao..."
Song Ngư rất áy náy, làm bạn một nhóm bao lâu nay mà tụi nó không hiểu được Thiên Bình tí nào, đúng là đáng xấu hổ cho cái chữ"Bạn"
"Không phải lỗi của Song Ngư, về chuyện môn Lý thì cậu có thể nhờ chú Yết cũng ok nè" Thiên Bình gạt đi cái không khí không mấy vui vẻ hồ hởi đề cử Thiên Yết cho Song Ngư.
"Không, nhất định không"
Song Ngư lắc đầu muốn gãy cổ.
"Hể? Tại sao?"
"Mày tính chôn sống nó hay gì con" Sư Tử chán nản lắc đầu khoác vai Thiên Bình.
Có phải Thiên Bình quá đơn giản để đoán được tâm tư nhỏ nhoi hãi Thiên Yết đến khiếp vía của Song Ngư hay không.
Song Ngư cũng khổ lắm chứ, giờ phải biết làm sao bây giờ! Chiều nay còn phải đi học đội tuyển nữa chứ.
Kim ngưu thấy điện thoại rung lên, bỏ ra xem thì là tin nhắn từ một người đã gọi điện làm phiền giấc ngủ của cô lần trước, lần này chắc phải đi rồi.
...
Chiều.
Kim Ngưu ngồi trong quán cà phê khá giản dị theo phong