Giang Hạo sau khi điều tra xong mọi việc, lập tức báo cáo với Lâm Phong.
Lâm Phong vừa xem các bằng chứng Giang Hạo thu thập được, vừa cười khẩy.
Đúng như anh dự đoán, người gây nên mọi chuyện không ai khác ngoài tên khốn Tần Cảnh.
Sau lần trước bị Lâm gia kiềm hãm buộc phải sang nước ngoài, mãi đến một năm trước anh ta mới được về lại quê nhà.
Sau đó, vào Tần thị làm việc.
Có lẽ thấy anh cuộc sống ngày càng tốt, đặc biệt là vẫn cùng Di Giai ở cạnh nhau, cho nên tên khốn đó mới không kiềm được lòng thù hận của mình, quyết tâm hại anh cho bằng được.
Nhưng có điều tên khốn đó chưa biết, rằng Lâm Phong anh hôm nay càng thêm dứt khoát tàn nhẫn với kẻ thù hơn Lâm Phong của mấy năm về trước nhiều.
Nếu đã muốn chơi, vậy anh đây chấp nhận chơi tới cùng.
Lâm Phong dặn dò Giang Hạo đi làm vài việc cho mình xong, ung dung nhàn nhã gõ gõ ngón tay lên bàn, tư thế của kẻ săn mồi chuẩn bị lên kế hoạch đi săn.
Phải nói Giang Hạo làm việc vô cùng nhanh gọn.
Trước tiên tung ra bằng chứng Tần Cảnh là người tung tin đồn ác ý làm ảnh hưởng thanh danh công ty và hình ảnh cá nhân của Lâm Phong, bao gồm địa chỉ IP mà anh ta nghĩ rằng Lâm Phong không bao giờ tìm ra, kèm theo hình ảnh anh ta đi cùng những đối tác của PG, và cả đoạn nói chuyện hay tin nhắn điện thoại.
Trên trang chủ PG, Lâm Phong còn tuyên bố sẽ gửi tất cả bằng chứng cho cảnh sát giải quyết, đồng thời còn hứa sẽ cung cấp thêm cho cảnh sát những thông tin thú vị khác về cậu con trai cưng Tần gia.
Tin tức này ngay lập tức thu hút được sự chú ý của nhiều người.
Có hai phe, một bên vực đòi lấy lại công bằng cho Lâm Phong, hai là phe phái của Tần Cảnh, cho rằng Lâm Phong vì muốn thoát thân mà tìm cách vu khống cho người khác.
Lâm Phong trước hai luồng ý kiến trái chiều này, không hề phản bác hay bình luận gì thêm.
Anh chính là cây ngay không sợ chết đứng, nếu không làm sai thì không cần thanh minh dông dài, sự thật sớm sẽ tự sáng rõ.
Nhưng lúc này, trái ngược với sự ung dung của Lâm Phong, là sự căng thẳng bất an bao trùm Tần gia.
Mấy ngày này để tránh dư luận, Tần gia cố thủ ở nhà, không dám bước ra ngoài.
Tần Hàng tức giận đập vỡ lọ hoa trong phòng khách, còn không kiềm được mà tát cho Tần Cảnh một bạt tay: "Mày thấy hậu quả việc mày làm chưa? Cổ phiếu của chúng ta đang lao dốc kia kìa!”
Tần phu nhân xót con vội bênh vực: “Ông đừng nóng giận, phải nghĩ cách giúp con chứ sao lại đánh nó?”
Tần Hàng quát: “Bà im đi, nó vô pháp vô thiên thế này cũng do bà nuông chiều!”
Tần Cảnh chưa thấy quan tài chưa đổ lệ: “Bấy nhiêu đó đã là gì đâu chứ, cùng lắm thì bị phạt một mớ tiền tội tung tin đồn thôi, nhà chúng ta cũng quen biết bên phía cảnh sát mà, sao phải sợ thằng chó Lâm Phong đó.”
Tần Hàng không thể chịu nổi trước sự ngu dại của con trai mình: “Mày quen biết, Lâm gia không quen biết à? Mày có thế lực mạnh như Lâm gia không? Mày không thấy Lâm Phong nó còn đòi cung cấp thêm vài thứ hay ho cho cảnh sát à?”9
“Nó chỉ hù dọa chúng ta thôi.
Bà đừng lo lắng thái quá.”
“Tao lo thái quá? Được, chuyện này mày gây ra thì tự giải quyết, có việc đừng tìm thân già này!” Nói rồi Tần Hàng đi thẳng lên lầu, không muốn tiếp tục nhìn thằng con trai phá gia chi tử kia nữa.
Còn nói thêm vài câu, e là lại lên cơn đau tim.
Tần phu nhân thấy vậy, vội vàng lên lầu khuyên giải chồng mình tìm cách giải quyết rắc rối cho con trai.
Còn lại một mình, Tần Cảnh ôm mặt bị tát, tức tối ném vỡ ly rượu.
Anh ta tự hỏi Lâm Phong là cái thá gì chứ? Tại sao mọi thứ tốt đẹp luôn đến với Lâm Phong?
Từ Di Giai, bây giờ sự nghiệp phát triển, người người kính nể, trăm điều tốt như vậy, luôn luôn là của Lâm Phong?
Trong khi anh ta thì luôn thua thiệt đằng sau?
Anh ta đã bao nhiêu năm nhẫn nhịn, sống ở nước ngoài không được về nước.
Về đến lại nghe tin Lâm Phong tự mình gầy dựng sự nghiệp thành công, còn ngày ngày ân ân ái ái với Di Giai.
Anh ta không cam lòng, cho nên mới tìm cách phá hoại Lâm Phong, muốn sự nghiệp Lâm Phong lụi tàn, muốn Lâm Phong không ngóc đầu lên nổi.
Anh ta đã làm mọi thứ rất sạch sẽ, nhưng không ngờ, Lâm Phong đó lại nhanh như vậy, điều tra ra được tất cả.
Còn dọa sẽ tung ra thêm nhiều thứ với phía cảnh sát.
Tần Cảnh có hơi lo lắng, nhưng sau đó tự trấn an mình rằng tất cả những bằng chứng ăn chơi của anh ta đều đã được thu dọn sạch sẽ rồi.
Lâm Phong chắc cũng chỉ là hù dọa thôi, làm sao có thể moi ra được điều gì.
Nghĩ vậy, Tần Cảnh không thèm lo nữa, một đường đi thẳng đến vũ trường xả stress.
Bên này, Lâm Phong nói là làm, anh liên hệ với phía cảnh sát để tố cáo Tần Cảnh bôi nhọa làm ảnh