Đoàn Trường Sinh thấy cô cười vui vẻ đến híp hết cả hai mắt thì nói.
"Chờ anh bắt được cá chúng ta mở tiệc..."
"Xí...!Anh còn chưa bắt được con nào đâu, em phải chờ đến bao giờ."
Minh Hiểu Khê vô cùng muốn ăn đòn mà khiêu khích bạn trai.
"Em chờ đó cho anh..."
Đoàn Trường Sinh hung hăng nghiến răng đe doạ cô một câu, sau đó lại chăm chú nhìn đàn cá đang bơi dưới nước.
Cũng may cá ở đây khá bạo, anh làm động nước như vậy cũng không bỏ đi hết, nếu không thì hôm nay anh phải chịu mất mặt với bạn gái rồi.
Minh Hiểu Khê nắm chặt con rắn mà chơi đùa, vuốt ve trong tay, càng vuốt càng cảm thấy mượt mà.
"Phụp..."
"Haha...!Được rồi...!Bắt được rồi..."
Phải đến phát đâm lao thứ mười mấy, Đoàn Trường Sinh thành công đâm trúng một con cá.
Minh Hiểu Khê nhìn mũi sào đang găm một con cá khá to giơ lên trời thì không khỏi vui vẻ, khen ngợi bạn trai.
"Anh giỏi thật đấy, bắt được cá rồi..."
Được bạn gái khen anh cười đến xung quanh nở hoa.
"Bạn gái nhỏ, em chờ đó đi, anh sẽ bắt cho em thêm mấy con nữa."
"Phụp..."
Quen tay hay việc, đã bắt được một con thì bắt con thứ hai, con thứ ba đã không còn quá khó nữa.
Rất nhanh anh đã bắt được bốn con cá.
"Woa...!Được đó, được đó...!Cá béo múp, nhìn là thấy thèm rồi..."
Minh Hiểu Khê giơ ngón tay cái lên với anh mà khen ngợi.
Anh liếc cô một cái, nhắc nhở.
"Bạn gái thân mến, em còn nhớ lời hứa của mình chứ?"
Cô bĩu môi, liếc xéo anh.
"Ai thèm quên...Anh lấy điện thoại ra đi."
Anh như sợ cô đổi ý, nhanh tay lấy điện thoại đến.
Ánh mắt cô đảo qua tính toán một chút, mở camera trước của điện thoại lên, để dựa vào một hòn đá cao, hẹn giờ.
Sau đó đặt bốn con cá bên cạnh xếp ngay ngắn, tay vẫn cầm chặt chú rắn.
"Được rồi, chụp thôi nào..."
"Đây là bố cục gì?"
Anh khó hiểu nhìn cô hỏi.
Cô không giải thích chỉ giục anh.
"Nhanh lên, anh đừng hỏi, cứ nghe theo em là được, chụp hình nào..."
Cho dù có chút khó hiểu, nhưng anh vẫn rất nghe lời đi tới bên cạnh cô, hai người ngồi trên phiến đá lớn, cô gái một tay cầm con rắn, một tay choàng qua cổ chàng trai, nhẹ nhà hôn lên má anh một cái.
Bức ảnh thứ hai khi cô vươn người hôn anh, anh quay lại, nụ hôn má thành nụ hôn môi.
Máy ảnh đã chụp xong, nhưng Đoàn Trường Sinh đâu thể bỏ qua cơ hội, anh nhanh chóng công thành chiếm đất mà hôn sâu.
Minh Hiểu Khê bị anh hôn đến mụ mị, suýt một chút nữa là rơi mất cả con rắn trên tay.
Hai người tình chàng ý thiếp một hồi, cuối cùng cũng tách ra.
Minh Hiểu Khê kiếm củi khô chất lên rồi nhóm lửa.
Đoàn Trường Sinh dùng dao làm sạch cá và rắn.
Hai người ngồi bên nhau nướng đồ ăn.
Cá và rắn được nướng trên than hồng bắt đầu toả ra mùi thơm nức mũi.
"Chín rồi! Chín rồi..."
Đoàn Trường Sinh gỡ cá đặt xuống một tàu lá chuối.
Minh Hiểu Khê không thể chờ thêm nữa, cô dùng tay gỡ một miếng cá, thổi vội bỏ vào miệng.
"Woa...!Thật ngọt...!Thật thơm..."
"Chuyện, cá người yêu em cực khổ bắt mà lại..."
Anh cưng chiều vén tóc cho cô nói.
Hai người ngồi bên nhau cùng nhau ăn uống vui vẻ.
Mặt trời xuống núi, hai người cũng thu dọn rồi xuống suối rửa chân tay mặt mũi để trở về.
"Minh Hiểu Khê..."
Minh Hiểu Khê đang giúp một bác gái lấy thuốc thì nghe có người gọi tên mình.
"Có việc gì sao?"
Là một cô bạn cũng là sinh viên Y năm nhất giống cô.
"Mình tìm cậu muốn nói chuyện thôi."
Dương Thanh Đan đi tới, thân thiết bắt chuyện cùng.
Minh Hiểu Khê đối với cô ta cũng khá ấn tượng, cô ta thường ngày cùng bạn bè trong đoàn khá hoà đồng.
"Ừm..."
Cô khẽ gật đầu.
Dương Thanh Đan cười, nói.
"Hôm qua cậu thể hiện thật quá xuất sắc đó.
Mình rất hâm mộ cậu, muốn cùng cậu kết bạn, mong cậu sau này sẽ giúp đỡ mình có được không?"
Minh Hiểu Khê nhìn cô ta, cô cảm thấy con người trước mặt này có cái gì đó khó hiểu lắm...
Nhưng là một cô gái xinh đẹp lại tốt bụng, nên khi người ta đã chủ động kết bạn thì cô cũng không tiện từ chối.
"Được..."
Thấy cô đồng ý, Dương Thanh Đan cười lớn, vui vẻ vô cùng.
Cô ta lập tức bật chế độ làm thân cao cấp.
"Nghe nói cậu cùng anh Trường Sinh yêu nhau hả?"
Cô hơi nhíu mày nhìn cô ta một cái, nhưng rất nhanh