Nhưng làm cô đau đầu nhất, chính là môn đầu tiên phải trải qua lại là Giáo dục quốc phòng.
Không sai, 1 tháng sắp tới, sinh viên năm nhất sẽ học giáo dục quốc phòng.
Để nâng cao chất lượng giảng dạy và học tập của sinh viên.
Trường đại học Thủ Đô, sẽ để cho sinh viên có một khoá học giáo dục quốc phòng tại nơi huấn luyện chuyên nghiệp.
Minh Hiểu Khê cũng không phải quá sợ hãi về luyện tập, thứ làm cô sợ hãi chính là giờ giấc ăn, ngủ, nghỉ...
Kỳ học giáo dục quốc phòng bắt đầu trong tiếng than khóc của sinh viên.
"Tập hợp..."
"Nghiêm..."
Tiếng quát đầy uy lực, nghiêm túc của giáo quan vang lên.
Sinh viên cho dù uể oải thế nào cũng phải tự giác mà thẳng sống lưng.
Ngày đầu tiên tập trung, quá trình làm quen học tập tương đối nhẹ nhàng.
Sau khi nhắc nhở những nội quy, quy định, những điều cần chú ý trong quá trình học tập, rèn luyện.
Sinh viên được thả khá sớm, trở về ký túc nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau.
"Tuýt...!tuýt..."
Khi tất cả đang say giấc nồng, tiếng còi vang lên.
Minh Hiểu Khê trở người.
"Này, sáng sớm đã ồn ào cái gì vậy, có để cho người ta ngủ hay không đây...!Ôi! Mẹ ơi!"
Minh Hiểu Khê đang lầm bầm, trong giây lát cả người thanh tỉnh, lập tức vung chăn mà dậy.
Cô vội vàng gọi Hoàng Nhã Phương ở giường dưới.
"Nhanh dậy đi Phương ơi!"
"Cái gì thế, còn sớm mà."
"Sớm cái em gái nhà cậu, nhanh dậy đi, chúng ta đang học giáo dục quốc phòng đấy...Nhanh lên..."
Hoàng Nhã Phương bị đánh tỉnh, nhanh chóng nhảy dựng cả lên.
Hai người cũng hò hét gọi các cô bạn cùng phòng trở dậy.
Tất cả cuống cuồng, mặc quần áo, nhanh chóng đi tập hợp.
Sinh viên trên các tầng lầu nhanh chóng chen nhau di chuyển.
Minh Hiểu Khê cùng Hoàng Nhã Phương chạy xuống đến nơi, đầu cũng đổ ra một tầng mồ hôi mỏng.
Giáo viên giảng dạy nhìn đám người đang lố nhố, quần áo xộc xệch, nghiêm mặt.
"Nghiêm..."
Sinh viên lập tức đứng nghiêm, chuẩn tư thế, không dám lộn xộn.
Sĩ quan huấn luyện là một trung đội trưởng khá trẻ, nước da ngăm đen, khuôn mặt nghiêm túc.
Nhìn lướt qua đám người.
"Tất cả những người quần áo không chỉnh tề.
Chạy ba vòng sân.
Những người xuống tập trung muộn, năm vòng sân.
Cả hai lỗi, chạy tám vòng sân.
Lập tức chấp hành."
"Rõ..."
Trung đội trưởng dứt lời, gần như tất cả mọi người, hô "rõ "một câu, sau đó đều ỉu xìu mà chạy.
Minh Hiểu Khê ngày thường vẫn luyện tập, chạy ba vòng đối với cô không quá khó, nhưng Hoàng Nhã Phương hoàn toàn khác.
"Hiểu Khê...!Mình sắp chết rồi...Cứu mạng..."
Minh Hiểu Khê bất đắc dĩ mà dìu theo cô bạn, liều mạng cuối cùng cũng chạy xong.
Chạy hết mấy vòng sân, người nào người nấy đều mệt như chó.
Đến nhà ăn buổi sáng.
Hoàng Nhã Phương còn uể oải mà chọc bát cơm.
Minh Hiểu Khê không nhịn được mà nhắc nhở.
"Cậu còn không ăn sẽ hết giờ đó.
Luyện tập vất vả, nếu không ăn sẽ không chịu được."
Hoàng Nhã Phương u oán, chép miệng cố gắng nuốt cơm.
"Tuýt...!Tuýt..."
Tiếng còi tập hợp, đã hết giờ ăn.
Hoàng Nhã Phương trân chối nhìn bát cơm của mình, luyến tiếc mà bỏ dở.
Minh Hiểu Khê ở trong miệng thức ăn của miếng cuối vẫn còn, hai má phồng lên, cố gắng nhai nuốt, thiếu chút nữa là nghẹn chết.
Huấn luyện quốc phòng là ma là quỷ.
Sau một ngày huấn luyện mệt mỏi trở lại phòng ký túc, Minh Hiểu Khê nằm dài trên giường.
Hoàng Nhã Phương chọc chọc cô, hỏi.
"Cậu không dưỡng da hả?"
Minh Hiểu Khê tùy ý mà xua tay.
"Bỏ đi, mình mệt muốn chết.
Xấu không chết được đâu.
Mình muốn ngủ, đừng làm phiền mình."
"Đúng vậy, bây giờ mà còn phải dưỡng da các bước lằng nhằng, tôi đây thà xấu còn hơn."
Những người trong phòng đồng quan điểm, than một tiếng ngả người lên giường.
Hoàng Nhã Phương nhìn nhìn lọ kem dưỡng trong tay, ném qua một bên.
"Chị em ta tạm xa nhau đi.
Chị đây cũng mệt muốn chết rồi..."
Khó khăn tạm bợ, lay lắt mãi, cuối cùng bọn họ cũng hoàn thành xong khoá học Giáo dục quốc phòng ma quỷ.
Nhìn nhau đứa nào đưa nấy ban đầu còn trắng nõn, hồng hào, hiện tại đã đều đen cháy như than.
Hoàng Nhã Phương nhìn nhìn Minh Hiểu Khê.
Trong số tất cả các chị em, chỉ có Minh Hiểu Khê là còn giữ được nước da trắng hồng, mịn màng.
Khách quan mà nói cô cũng đen đi một chút, nhưng chỉ là chút xíu mà thôi.
"Hiểu Khê...!Cậu khai thật đi, có phải cậu lén dưỡng da đúng không."
Minh Hiểu Khê lườm cô bạn.
"Thôi đi, huấn luyện mệt như chó vậy, dưỡng cái con khỉ khô ấy mà dưỡng..."
"Ừm..."
Hoàng Nhã Phương gật đầu đồng tình.
Sau kỳ học giáo dục quốc phòng, sinh viên chính thức tiến vào giảng đường đại học.
Môn học đầu tiên của Minh Hiểu Khê chính là Toán cao cấp.
Minh Hiểu Khê chăm chú nghe giảng.
Kết thúc giờ học thì chạy đến thư viện tìm tài liệu tự học.
Hôm nay vừa ra khỏi cửa lớp đã gặp một người.
Hà Hiểu Lam đứng ở đó, nhìn Minh Hiểu Khê gọi.
" Minh