"Viên! Đừng chọc mình, mình đang đọc sách"
"Em định đọc như vậy đến khi mắt hư luôn à"
Hả....là tiếng của Ngao Trạch Vũ!
Rời mắt khỏi sách, ngẩng cao đầu chớp chớp mắt nhìn Anh.
Cười 1 cách ngây ngô: "hơ hơ...Anh...Anh vào đây làm gì vậy"
Lưu Ý Viên đang đọc sách, nghe cô nói 1 câu ngốc nghếch thì ngay lập tức bỏ sách xuống: "Tiểu Khiết, có ai vào lớp học mà đi đại tiện đâu ah, vào lớp thì phải học chứ, sao lại hỏi ngốc đến vậy Tiểu Khiết"
Anh nhịn cười: "Anh làm bài xong liền vào đây học với em"
Lưu Ý Viên mặt đen đi: cơm chó này, mình ăn không nổi.
Ai đến hốt đi.
Lưu Ý Viên để cho 2 người nói chuyện còn mình ngồi xích ra bên ngoài để tránh né cơm chó bất cứ lúc nào cũng có thể bay vào mồm.
Cô chồm người về phía Anh 1 chút, nhỏ tiếng: "Anh mới đó đã làm xong sao, nhanh thật"
Anh vẹt ngón tay lên mũi Cô, cưng chiều: "Đã nói là sẽ về học, nên nhất định sẽ về"
Cô rụt người lại, cười tủm tỉm.
Anh nhìn thấy nụ cười như hoa của Cô thì tâm trạng cũng đột nhiên vui sướng lây, trong người trở nên ngập tràn sảng khoái.
Xem ra tiết học hôm nay không chán nản rồi!
Đường Giả Nhi và Ngư Cẩm Chi thấy 1 màn thân mật như vậy, trở nên căm phẫn tức giận, cắn chặt răng hung dữ trừng mắt nhìn Cô.
Đường Giả Nhi tuy trong lòng bực bội nhưng vẫn phải tỏ ra dịu dàng niềm nở, nhất là khi ở trước mặt Anh.
Đứng lên rời khỏi chỗ ngồi, trên tay còn cầm tấm thiệp có ghi tên Cô.
Từ từ tiến đến gần, giọng nhẹ nhàng cất lên.
"Khiết My, mai là sinh nhật mình, mời cậu đến tham gia"
Cô xoay mặt nhìn Đường Giả Nhi, trực giác mách bảo Cô rằng Lý Tố Tố đang nhìn về phía mình, nếu không nhận....toang chắc.
Trán hơi đổ vài giọt mồ hôi, nụ cười cứng nhắc, đưa tay ra nhận lấy tấm thiệp: "cám ơn, mai tôi sẽ đến"
Sau khi Cô nhận tấm thiệp, Đường Giả Nhi không những không ở lại dù chỉ 1 giây mà còn không nghe hết câu trả lời của Cô mà đã quay lưng đi.
Cô ta lén Anh 1 cái rồi xoay người đi về chỗ ngồi của mình.
Ấn tượng mà Cô dành cho Đường Giả Nhi không tốt cũng không bình thường.
Lần trước Cô ta đã đánh Cô nên Cô cũng kiêng dề khi ở 1 chỗ chung với Đường Giả Nhi.
Cầm tấm thiệp trên tay mà lòng đau như cắt huhu.
Không muốn đi cho lắm nhưng mà....haizz coi như đi trải nghiệm sinh nhật của người giàu tổ chức vậy.
"Không muốn đi? "
Đang thẩn thờ nhìn tấm thiệp mình cầm trên tay, chăm chú nhìn thì nghe thấy Anh ngồi ở trên xoay xuống nhìn Cô hỏi.
Thượng Khiết My nhẹ giật mình, nhìn Anh rồi xua tay nói: "Không không không có, cậu ấy mời thì em phải đi....đi chứ hì hì"
Anh nhìn vào đôi mắt long lanh ấy, như muốn xuyên thấu những suy nghĩ hiện tại của Cô: rõ ràng là không muốn đi mà.
Anh như hiểu được ý của Thượng Khiết My, nói giọng có phần chắc nịch: "Em không muốn đi thì khỏi đi, mai Anh dẫn em đi sinh nhật nơi khác"
Trong lòng Ngao Trạch Vũ thầm nghĩ: mai là sinh nhật của em, nên Anh sẽ dẫn em đi đâu đó.
Khỏi phải đi đến 1 nơi như cái sinh nhật khiến người khác phát ngấy đó!
Vì sao Anh biết được sinh nhật của Cô ư?
Vì Anh đã thấy khi trợ lý đưa cho Anh tập tài liệu mà trước đó đã điều tra