Cô đỏ mặt đẩy Anh ra nhưng Anh càng lấn tới, "ai...ai làm bạn gái Anh chứ" cô vừa lắp bắp nói vừa né tránh lùi về sau.
Cho đến khi lưng đụng vào bức tường phía bên trong, cô mới nhận thức được rằng đây là đường cùng, ngõ cụt.
Ánh mắt hoảng sợ, tay cô chống đỡ ngực Anh ngăn chặn thân thể cường tráng đang có ý định áp đảo phía trước đàn ép cơ thể nhỏ bé yếu đuối.
Vẻ mặt Ngao Trạch Vũ trở nên nghiêm túc hơn ngày thường, hai tay Anh ép lấy mặt cô bắt cô phải đối diện với ánh mắt nghiêm nghị của Anh:
"Nha Đầu, làm bạn gái Anh đi"
"An...h Anh đừng nói đùa..."
"Ông đây đang nghiêm túc tỏ tình với em"1
Dưới ánh mắt đang gắt gao ấy, như muốn nhìn thấu nội tâm cùng suy nghĩ của cô, Thượng Khiết My càng hồi hộp luống cuống lắp bắp nói: "E...em em, Anh cho em thời gian suy nghĩ...có được không Anh"
"........"
Sau một thời gian im lặng cuối cùng Anh thở dài, mỉm cười xoa lấy hai má bầu bĩnh: "Được rồi, sau thi phải trả lời Anh đấy"
"Nếu...em không chấp nhận thì...thì sao?"
Đột nhiên Anh cười nguy hiểm: "Không làm bạn gái, vậy bây giờ Anh lấy phí dạy học"
Cô ngạc nhiên: "Phí? Phí gì chứ.
Không phải ở lúc đầu Anh bảo không lấy phí gì cơ mà"
Anh nhún vai gương mặt vô số tội: "Anh nói không lấy phí Tề Vương, còn em thì lấy.
Em nghe nhầm rồi đấy"
"Không phải đâu, em nghe rõ lắm cơ mà" Khoé môi cô giật giật.
"Chuẩn bị phí đi" Anh nói.
Cô bĩu môi ủ rũ, lôi ví từ trong balo ra.
Thấy cô gái nhỏ cặm cụi đếm tiền, Anh cau mày khó hiểu: "Em làm gì vậy"
Cô ngẩng đầu môi nhỏ cáo trạng: "Không phải Anh đòi em học phí sao"
Anh bật cười khanh khách, ngón tay thon dài chạm vào cánh môi hồng hào căng mọng, giọng mị hoặc áp sát: "Phí ở đây nè" sau đó Anh không thoát khỏi sự mê mẩn ươn ướt dụ dỗ của cánh môi kia mà áp xuống.
Sự ngọt ngào ở cánh môi non mềm truyền đến, tâm trí cùng dục vọng bấy lâu nay kiềm chế bây giờ dậy sóng càng quấy lên, Anh không làm chủ chính mình được nữa mà muốn nhiều hơn nhiều hơn nữa từ người con gái trong lòng của mình.
Không kiềm được Anh càng lấn tới ép cả người cô đụng vào vách tường bên trong, Thượng Khiết My hoảng hốt khi cánh môi kia áp xuống, cô mở to mắt cả kinh hai tay yếu ớt cố gắng chống chọi trước bờ ngực mạnh mẽ đang dồn dập.
Cô cố gắng phản kháng trong vô ích, miệng ú ớ từng tiếng: "An...h...ưm ưm th...ả...e..m"
Môi cô bị Anh ngậm lấy, không thể mở miệng đành dùng ánh mắt thay lời nói nhưng khi nhìn vào ánh mắt kia cô hoảng sợ, không còn là ánh mắt dịu dàng như ngày nào mà thay vào đó là dục vọng chiếm lấy, ánh mắt kia giờ đây chỉ chứa toàn là dục vọng.
Anh ấy...rốt cuộc bị làm sao vậy.
Ngao Trạch Vũ cảm nhận được sự phản kháng của cô, không những không buông ra mà còn kích thích.
Sự phản kháng nhỏ nhoi ấy lại làm bàn đạp cho sự ngông cuồng từ đầu lưỡi linh hoạt của Anh tiến vào trong khoang miệng mật ngọt của cô, Anh mạnh mẽ bạo gan tách hai hàm răng đang cắn chặt chiếc lưỡi linh hoạt nhanh chóng chiếm lấy vị thế áp đảo, hơi thở của hai người trở nên dồn dập, mặt của cô vì thiếu oxi mà trở nên đỏ, cô bị ép phải nuốt một lượng tinh hoa trong miệng của Anh, trước khí thế mất tự chủ của Ngao Trạch Vũ, Thượng Khiết My biết mình không thể nào chống cự đành nhắm chặt mắt mặc cho Anh làm càng, tay nhỏ chống cự trong thế yếu.
Ngao Trạch Vũ càng hôn càng kịch liệt, bàn tay để sau lưng cô bắt đầu sờ loạn, chiếc áo mỏng manh không thể nào ngăn được hành động điên rồ, bàn tay nóng bỏng kèm theo dục vọng bắt đầu lần mò trong áo, cảm nhận được làn da mịn màng trơn bóng lý trí của Anh càng trở nên hỗn loạn, cơ thể của Cô bắt đầu kiệt quệ mà nóng lên run rẩy nằm trọn trong lòng ngực to lớn.
Bàn tay kia dường như không dừng lại ở tấm lưng trần mà còn tiếp tục khám phá những điều bí ẩn, Anh đột nhiên trượt về phía trước, khi đụng phải vật trở ngại đang bao chặt đôi gò bồng mê người, đột nhiên lúc này Anh mở mắt nhìn gương mặt đang sợ hãi bỗng dưng trái tim Anh đập lỡ một nhịp, bàn tay càng quấy lui ra.
Anh không đành lòng, nếu như Anh tiếp tục sợ rằng sau này cô sẽ né tránh Anh.
Trải qua một trận kích thích mật ngọt, lý trí của Ngao Trạch Vũ dần ổn định, trước khi thoát khỏi đôi môi kia Anh còn cố gắng mút mạnh một cái khiến cô cau mày vì đau.
Cánh môi đáng thương bị chà đạp mà đỏ ửng lên, ẩn ẩn sưng đỏ.
Cả hai người tựa đầu vào nhau mà thở gấp, Thượng Khiết My một thân chật vật, quần áo đầu tóc rối bời, xốc xếch, cô vừa thở vừa trừng mắt, nghĩ đến cảnh đỏ mặt vừa rồi cô nghiến răng tức giận như mèo nhỏ xù lông, đẩy cả người Anh ra mà ôm balo chạy vụt đi.
Ngao Trạch Vũ nhìn bóng dáng tức giận của cô, lại nghĩ đến cảnh nóng bỏng vừa rồi Anh đưa tay xoa cánh môi của mình, sau đó chửi thầm một câu: "Cmn Ngọt"
Thượng Khiết My đỏ mặt cắm đầu chạy về phía trước, khi đến cổng trường chợt có hai người chặn đường, cô ngước mặt lên phát hiện thì ra là ông bà Đường (Đường Tử Nha - Cẩm Ngư), gương mặt hai người